Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 227: -

Chương Trước Chương Tiếp

Mẹ Phương đảo mắt nhìn láo liên, xách túi của mình ra khỏi phòng bệnh.

Cửa vừa mới đóng lại, bà ta đã lập tức dán tai trên cửa muốn nghe lén tình huống bên trong, cửa lại bị kéo ra.

Diệp Tử Kiện đánh giá mẹ Phương: “Dì ạ, dì còn quên cái gì à?”

Bị phát hiện nghe lén, mẹ Phương cũng tự thấy xấu hổ, bỏ tay xuống bước lùi vài bước: “Không có, không có. Mấy đứa cứ nói chuyện đi.”

Dưới ánh nhìn chằm chằm của Diệp Tử Khang, mẹ Phương lại bước thêm mấy bước sang bên cạnh, Diệp Tử Khang mới đóng cửa lại.

Trong phòng bệnh, hai anh em một trái một phải ngồi xuống hai bên giường bệnh.

Phương Lệ Lệ biết việc mình làm đã bị bại lộ, cô ấy thấp giọng lẩm bẩm: “Thực xin lỗi, Giám đốc Diệp, tôi... Tôi không nên làm loại chuyện này!”

Vừa nói, cô ấy vừa vô thức ngước mắt lên nhìn Diệp Tử Kiện, nhưng lại sững người khi nhìn thấy hai khuôn mặt giống nhau ở hai bên trái và phải.

Có hai... Giám đốc Diệp?

Diệp Tử Kiện chỉ chỉ Diệp Tử Khang ngồi đối diện, mở miệng nói: “Vẫn chưa kịp giới thiệu, đây là em trai tôi, Diệp Tử Khang. Là người đã gặp cô trong mộng mấy ngày nay.”

Phương Lệ Lệ: !!!

Mãi đến khi Diệp Tử Kiện và Diệp Tử Khang rời đi, Phương Lệ Lệ vẫn còn đang ngẩn người.

Người cô gặp trong giấc mơ mấy ngày nay chính là em trai của Giám đốc Diệp!

Mẹ của Phương Lệ Lệ không thích Phương Lệ Lệ mà cưng chiều em trai của cô ấy hơn. Ngay từ khi còn nhỏ, Phương Lệ Lệ đã bị dạy dỗ rằng trong nhà có cái gì tốt đều là của em trai, ngay cả khi cô ấy lớn lên kiếm tiền rồi thì cũng phải đưa cho em trai tiêu.

Cô ấy không muốn mẹ thất vọng nên luôn cố gắng hết sức để đáp ứng những yêu cầu của mẹ, cho đến ngày đó cô ấy biết được mẹ muốn gả cô ấy cho một gã bợm rượu đã đánh chết vợ chỉ vì một trăm ngàn tệ tiền sính lễ.

Khi đó, cô ấy đã hoàn toàn thanh tỉnh, bỏ nhà đi.

Cô ấy rất may mắn, khi mẹ cô ấy không cho cô ấy đi học đại học, cô ấy vẫn kiên trì trong suốt 4 năm, mọi chi phí đều là do cô ấy tự đi làm kiếm được!

Trong nửa năm từ lúc rời khỏi nhà cho đến khi tìm được công việc, việc gì cô ấy cũng đã làm cả rồi.

Cuối cùng cô ấy được phỏng vấn vào làm ở công ty của Diệp Tử Kiện.

Phương Lệ Lệ vẫn còn nhớ rõ, khi cô ấy vừa đến công ty, Diệp Tử Kiện là người đầu tiên nở nụ cười với cô ấy. Trong công việc có cái gì không hiểu, Diệp Tử Kiện sẽ luôn kiên nhẫn giảng giải. Sau khi cô ấy rời khỏi nhà, đó là người đầu tiên đã đối xử tốt với cô ấy.

Cô ấy đã rung động.

Bởi vì tự ti, cô ấy chỉ dám len lén quan sát giám đốc Diệp. Có lẽ là ông trời hỗ trợ, cô ấy đột nhiên lấy được cuốn sách nhỏ, theo phương pháp trên, cô ấy thực sự đã gặp được Diệp Tử Kiện trong mơ!

Nhưng sự thật đã nói cho cô biết, người đó không phải Diệp Tử Kiện.

Những lời Diệp Tử Kiện nói trước khi rời đi vang vọng bên tai Phương Lệ Lệ.

“Không phải là cô thích tôi đâu, chỉ là lúc đó tôi tình cờ xuất hiện mà thôi.”

Tình cờ...

Phương Lệ Lệ cúi đầu, cô ấy dường như không nhớ rõ, lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tử Kiện thì trông anh ấy như thế nào.

Nhưng cô ấy vẫn nhớ mình đã hạnh phúc thế nào khi nhận được thông báo tuyển dụng.

Cứ như thể cô ấy đã thành công thực hiện bước đầu tiên để thoát khỏi quá khứ.

Mẹ Phương bước vào từ bên ngoài phòng bệnh, nhìn thấy Phương Lệ Lệ đang suy tư điều gì, bà ta nhẹ nhàng nói: “Lệ Lệ ơi, năm mươi ngàn tệ kia...”

Phương Lệ Lệ nhìn về phía mẹ mình, đột nhiên mỉm cười nhẹ nhõm.

“Mẹ, số tiền này con sẽ không trả một xu nào. Mẹ có thể đến công ty gây chuyện, nhưng tệ nhất là con sẽ từ chức! Nhưng mẹ đừng lo, con sẽ đưa tiền để ba mẹ dưỡng lão sau, con sẽ gửi bằng tiêu chuẩn thấp nhất, về phần những chuyện khác, thì mẹ đừng có mà mơ!”

Dứt khoát!

Cô ấy phải làm như thế từ sớm rồi!

Mẹ Phương sững sờ tại chỗ, định nói cái gì nhưng sau khi trông thấy vẻ mặt con gái thì trái tim bà ta đập hẫng một nhịp.

Con gái bà ta nói những lời này, hình như là nghiêm túc?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)