Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 226: -

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Tử Kiện và Diệp Tử Khang vừa đến cửa phòng bệnh thì đã nghe thấy tiếng khóc vang ra từ bên trong.

Nghe xé ruột xé gan, nhưng lại cực kỳ vang dội.

“Lệ Lệ ơi, thế là mẹ cũng đã tìm được con rồi! Con nói con không lấy chồng thì không lấy chồng, đang yên đang lành không để lại chút tin tức gì mà đã rời nhà trốn đi, làm mẹ con lo gần chết!”

“Con có biết là em trai con cuối cùng cũng có con gái nhà người ta chịu gả cho nhưng mà... Thiếu một trăm ngàn tiền cưới hỏi, con xem con có thể bù vào cho em trai con hay không? Con cũng không nỡ để em trai con cô độc sống quãng đời còn lại đúng không?”

Hai anh em liếc nhau.

Tình huống gì thế này?

“Mẹ đồng ý với con, đây là lần cuối cùng, sau khi em trai con có gia đình thì mẹ sẽ không làm phiền con nữa!”

Hồi lâu cũng không nghe thấy tiếng của Phương Lệ Lệ, có lẽ là cô ấy không trả lời.

Giọng điệu của nữ trung niên thay đổi, rất gay gắt nói: “Phương Lệ Lệ, mày còn có lương tâm không? Mẹ nuôi mày khôn lớn như vậy, chỉ xin mày có một trăm ngàn mà mày cũng không chịu cho? Sao tao lại sinh ra đứa tráo trở bội bạc như mày chứ hả!”

“Mẹ hỏi mày một câu cuối cùng, mày có cho hay không? Nếu mày không cho, tao sẽ đến công ty của mày!”

“…”

“...”

“Rầm!”

Có thứ gì đó đập mạnh vào cửa phòng bệnh.

Diệp Tử Khang hoảng sợ, đang định đẩy cửa đi vào thì bị Diệp Tử Kiện ngăn cản.

“Cút!”

Cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của Phương Lệ Lệ ở bên trong phòng.

Giọng cô ấy khàn khàn, khi nói ra lời này, hình như cô ấy bị sặc, ho khan mấy cái.

“Phương Lệ Lệ, mày dám nói chuyện với mẹ mày như thế à? Mày giỏi lắm! Bây giờ tao sẽ đến công ty của mày, cho đồng nghiệp của mày biết mày là một đứa con bất hiếu!”

Tiếng bước chân dần dần đến gần cửa phòng.

Có thể nhìn thấy một bóng người trên tấm kính mờ, bà ta dừng lại ở cửa và nói thêm một câu nữa.

“Tao đi thật đấy!”

Trước đây, phương pháp này lần nào cũng có tác dụng nhưng ngày nay nó đã thất bại.

Mẹ của Phương Lệ Lệ nắm chặt tay nắm cửa, lẩm bẩm một mình, hôm nay có chuyện gì đã xảy ra vậy?

Trên giường bệnh, Phương Lệ Lệ nhắm nghiền hai mắt, cô ấy không có phản ứng gì khác ngoại trừ nói một chữ “Cút!” và đập phá đồ đạc.

Mẹ Phương còn chưa từ bỏ ý định, buông tay nắm cửa bước trở lại giường bệnh.

Bà ta cố gắng làm dịu đi vẻ mặt của mình, nhưng chỉ khiến nó càng trở nên sượng cứng hơn.

Nếu hôm nay không lấy được tiền thì bà ta không thể đi được.

“Lệ Lệ ơi, thật sự không được thì năm mươi ngàn nhé? Năm mươi ngàn thì chắc là được đúng không? Mẹ vừa nghe nói con vào bệnh viện là gọi xe đến đây đấy tiền xe tốn của mẹ tận năm mươi tệ!”

Khi mẹ Phương nói đến năm mươi tệ tiền xe, nỗi đau trong mắt bà ta còn chân thật hơn khi bà ta đối mặt với Phương Lệ Lệ.

Nếu bà ta thật lòng thương Phương Lệ Lệ thì sao không thấy nói nổi một lời quan tâm mà chỉ liên tục nhắc tới tiền?

Phương Lệ Lệ không để ý tới bà ta.

Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, mẹ Phương nhìn về phía Diệp Tử Kiện và Diệp Tử Khang vừa mới bước vào, hỏi: “Các anh là ai?”

“Chúng cháu là đồng nghiệp của Lệ Lệ, đến thăm cô ấy.”

Nghe thấy giọng Diệp Tử Kiện, hai mắt Phương Lệ Lệ thoáng nhòe nước, bàn tay dưới tấm chăn từ từ siết chặt.

Mẹ Phương nhìn quần áo của hai anh em ăn mặc gọn gàng sáng sủa, mặt mày đoan chính, trong mắt có chút tham lam.

Còn cố ý tới thăm con gái bà ta, chẳng lẽ là bạn trai mới của con gái?

Có điều hai người này lớn lên giống nhau như đúc, là ai mới được nhỉ?

Bà ta vội vàng cúi đầu, đẩy đẩy Phương Lệ Lệ: “Lệ Lệ, người ta tới thăm con, sao con không biết chào hỏi gì thế?”

“Không sao ạ, Lệ Lệ không thoải mái thì cứ để cho cô ấy nghỉ ngơi. Có điều dì ạ, chúng cháu có chút việc muốn nói với Lệ Lệ một chút, chuyện liên quan đến bí mật công ty, dì có thể ra bên ngoài chờ một lát không?”

“A? Bí mật công ty à... Được, vậy để dì đi ra ngoài trước.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)