Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 217: -

Chương Trước Chương Tiếp

Gần đây danh tiếng của Kỷ Hoà đã ngang tầm với rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, chủ đề liên quan đến việc rốt cuộc cô là thần toán hay là thần côn vẫn đang sôi sùng sục. Người không tin có ý định tìm ra chứng cứ chứng minh Kỷ Hoà giở trò, nhưng từ đầu đến cuối đều không tìm thấy cái gì.

Ngược lại người tin Kỷ Hoà càng ngày càng nhiều.

Sinh viên nữ có tật giật mình, trên mặt để lộ ra chút sợ hãi.

“Cô muốn giúp chị cô báo thù thì cũng không nên dùng cách này.”

Nghe thấy lời này, trái tim của sinh viên nữ đập thình thịch, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.

Cô ta nhìn Kỷ Hoà, muốn nói cái gì, nhưng lại nghe thấy tiếng hét từ tầng trên truyền đến!

“A! Có ma!”

Con ngươi của sinh viên nữ giãn ra, như là nhận ra được điều gì đó: “Chị!”

Cô ta đẩy cửa ra, chạy lên tầng trên.

“Là ma nữ xuất hiện à?”

Viên Viên và Tiểu Văn vội vàng hỏi.

Nhưng thấy Kỷ Hoà bước vào phòng 402.

Kỷ Hoà đi đến ban công, hai chân nhẹ nhàng nhảy ở trên mặt đất, cả người bay lên cao, bám lấy lan can ban công tầng năm, cô mượn lan can để lấy đà rồi quăng người vào ban công phòng 502, lại nhảy đến phòng 504 nơi phát ra âm thanh.

Ban công phòng 402, ba người Thái Văn Giai, Viên Viên, Tiểu Văn nhìn đến mắt chữ O mồm chữ A.

Một lúc lâu sau, Thái Văn Giai nói: “Tôi nhớ trước đây có người nói Kỷ Hoà treo dây cáp ba mét cũng cần mười mấy người giúp…”

“Sức bật này của cô ấy, còn cần treo dây cáp sao?”

Phòng 504 tối om.

Kỷ Hoà nhìn thấy rõ, một bóng trắng đang nằm ở trên giường, bên dưới thấp thoáng có thể nhìn thấy còn nằm một người.

Dường như nhận ra có người đi vào, bóng trắng dừng hành động lại, liếc nhìn Kỷ Hoà.

Ánh trăng chiếu vào, chiếu lên người của bóng trắng.

Vẻ mặt của cô ta méo mó, trong mắt không hề có một chút lý trí của người sống.

Nhưng qua một lúc, cô ta đột nhiên nhắm mắt lại, ôm đầu đầy đau đớn, phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.

Âm thanh này chỉ có một mình Kỷ Hoà nghe thấy.

Cùng với tiếng kêu ngày càng yếu đi, bóng trắng cũng dần biến mất ở trước mắt Kỷ Hoà.

“Ầm ầm ầm!”

Ngoài cửa, tiếng gõ cửa vang lên.

“Chị!”

Sinh viên nữ đạp cửa xông vào, khí nhìn thấy Kỷ Hoà ở trong phòng, bước chân dừng lại.

Cô ta liếc nhìn một lượt, bóng trắng đã không còn nữa.

“Cô đã làm gì chị tôi rồi?”

Trong đầu sinh viên nữ nảy ra rất nhiều suy đoán, kích động đến nỗi đi lên phía trước muốn bắt lấy Kỷ Hoà.

Hơi thở của cô ta vẫn chưa ổn định, từ tầng bốn chạy xuống, lại từ cầu thang bên kia chạy lên tầng năm, dường như cô ta đã dùng hết toàn bộ sức lực, giơ tay đi lướt qua người Kỷ Hoà, hai chân cô ta bủn rủn ngã xuống mặt đất.

“Vì sao? Rõ ràng chị tôi mới là người bị hại! Vì sao mấy người đều muốn hại chị ấy!”

Có lẽ cô ta đã nhận định rằng Kỷ Hoà đã làm gì chị mình rồi, nước mắt không ngừng lăn xuống từ hốc mắt.

“Rõ ràng chị tôi chẳng làm gì sai… Vì sao? Vì sao phải làm thế với chị ấy?”

“Chị cô quay về 404 rồi.”

Giọng nói bình tĩnh của Kỷ Hoà vang lên ở trên đầu sinh viên nữ.

Cô ta ngừng khóc, ngẩng đầu nhìn về phía Kỷ Hoà, vành mắt đỏ hoe.

“Cái gì?”

Giây tiếp theo, dưới chân cô ta trống rỗng, cô ta bị Kỷ Hoà bế lên.

Sinh viên nữ trợn tròn mắt: “Cô muốn làm gì?”

“Đi cầu thang quá phiền.”

Kỷ Hoà dựa theo đường cũ, đưa sinh viên nữ về đến phòng 402, lúc được thả xuống, cô ta vẫn chìm trong cú sốc, ngay cả miệng cũng không ngậm lại được.

Mấy người Thái Văn Giai mặc dù biết Kỷ Hoà biết chút võ thuật, cũng không ngờ rằng cô còn có thể bế người khác nhảy thẳng xuống!

Ngoại trừ kinh hồn bạt vía, ánh mắt nhìn Kỷ Hoà càng thêm phần sùng bái.

Ban công của phòng ngủ bên cạnh cách rất gần.

Dưới sự trợ giúp của Kỷ Hoà, mấy người bọn họ nhảy từ ban công sang phòng 404.

Như vậy cũng không cần phải mở khoá rồi.

“Cô cũng làm như vậy đúng không.”

Kỷ Hoà nhìn về phía sinh viên nữ ở phòng 402, không phải là hỏi, mà là khẳng định.

Sinh viên nữ gật đầu, cho dù cô ta không thừa nhận, Kỷ Hoà cũng có thể nhìn thấu cô ta.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)