Hai ba năm gần đây, tin tức liên quan tới Tần Mân Dữ càng ngày càng ít, ngoại trừ việc thỉnh thoảng anh ta sẽ đăng ca khúc mới lên weibo, các động tĩnh liên quan tới cuộc sống của anh ta dần dần không còn xuất hiện trong tầm mắt mọi người nữa.
Nhưng như thế không có nghĩa là Tần Mân Dữ không hot.
Thế nhưng số lượng fan của anh ta vẫn rất đáng kể, thậm chí đa phần đều là fan trung thành.
Có điều độ hot của anh ta đúng là không được cao như những ngôi sao nổi tiếng khác.
Bây giờ, Tần Mân Dữ lần nữa xuất hiện trước mắt công chúng với gương mặt như vậy, không còn nghi ngờ gì thêm, đó là một chấn động to lớn.
Hotsearch trên weibo liên quan tới Tần Mân Dữ đã trở nên sôi sục.
Trong thời gian siêu ngắn, background của app Sa Ngư có một số lượng lớn những người dùng mới gia nhập.
Mục tiêu của bọn họ đều giống nhau, đó là vào phòng livestream của Kỷ Hòa.
[Đúng là Tần Mân Dữ, tôi quen gương mặt đó lắm!]
[Sao thần tượng của tôi lại thành ra thế này? Tôi khóc mất, rốt cuộc mấy năm nay anh ấy đã xảy ra chuyện gì?]
[Thần tượng nổi tiếng cả nước biến thành tội phạm bắt cóc biến thái à? Xem ra hai ngày tới tài khoản marketing của mấy tay săn ảnh lại có thêm content mới rồi!]
[Tôi thấy hot search trên weibo nên tới, có ai có thể nói rõ tình hình một chút, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra thế?]
Khóe miệng bên nửa gương mặt hoàn hảo của Tần Mân Dữ hơi cong lên.
“Tôi phải thừa nhận cô đúng là có bản lĩnh. Nếu hai ta có thể gặp nhau sớm hơn, có lẽ mọi chuyện sẽ không thành ra bây giờ.”
Anh ta không có ý định che giấu suy nghĩ của mình.
Khi anh ta quyết định tranh đoạt cơ hội lên live, anh ta đã sắp xếp xong hết tất cả mọi chuyện.
Cho dù anh ta không cướp được suất lên live, buổi phát sóng trực tiếp của anh ta cũng sẽ xuất hiện trên app Sa Ngư.
Anh ta muốn phơi bày tất cả những chuyện mà anh ta đã phải trải qua mấy năm nay trước mặt mọi người.
Tần Mân Dữ đã chuẩn bị xong Trạng chết Chúa cũng băng hà rồi.
Anh ta kéo miếng vải đen trên mặt bốn người kia xuống, rồi lại tháo băng dính ra.
Khi Kỷ Hòa nói ra tên của Tần Mân Dữ, bốn người bọn họ đều trở nên yên tĩnh.
Nhưng tiếp theo đó, bọn họ lại càng vùng vẫy trong dây thừng hơn.
“Tần Mân Dữ, anh điên rồi hả? Mau thả chúng tôi ra!”
“Tần Mân Dữ, anh vẫn còn cơ hội, đừng làm chuyện điên rồ!”
“Tên họ Tần kia, anh cũng giỏi đấy, dám bỏ thuốc tôi!”
“Mân Dữ..”
Cô gái duy nhất trong bốn người hai mắt ngập nước, mông lung nhìn về phía Tần Mân Dữ.
Đồng tử cô ta tức thì mở lớn lên.
Trong mắt cô ta là vẻ hoảng sợ, xen lẫn với chút nghi ngờ rất nhạt.
“Anh là, Tần Mân Dữ?”
Sao anh ta lại trở nên thế này?
Tần Mân Dữ nhìn bốn người họ, nhỏ giọng cười.
“Chào bạn cũ, đã lâu không gặp.”
Nếu chỉ nhìn nửa gương mặt hoàn hảo của Tần Mân Dữ, cũng không ai thấy có gì không ổn, nhưng ghép nửa bên mặt kia vào, cùng với giọng nói kỳ dị này, lúc này, Tần Mân Dữ thật sự giống như ác quỷ đến từ địa ngục, khiến người ta không rét mà run.
[Dân đảo mười năm thoát fan trên live… Ông trời ơi, sao tôi lại làm fan của người thế này!]
[Hóa ra Tần Mân Dữ là kẻ biến thái à? Trước kia ekip anh ta ngụy trang cũng giỏi đấy?]
[Mấy người đừng có nói sớm như thế, chắc chắn là có nguyên nhân gì đó, tôi luôn cảm thấy mấy người sẽ bị vả mặt.]
[Cho dù nguyên nhân gì anh ta cũng không được bắt cóc người khác? Hơn nữa, nhìn dáng vẻ anh ta bây giờ xem, anh ta còn định giết người đấy!]
[Cô gái kia có phải quản lý của Tần Mân Dữ không? Tôi thấy hơi giống.]
Thẩm Lan không ngờ rằng cô ấy và Tần Mân Dữ sẽ gặp nhau như thế này.
Cô ấy bị trói trên ghế, dây thừng quấn chặt lấy cổ tay cô ấy, chỉ cần giãy giụa một chút dây thừng sẽ cứa sâu vào trong da thịt.
Cơn đau từ cổ tay truyền tới khiến cô ấy lấy lại tinh thần trong nỗi khiếp sợ.
Cô ấy nhìn về phía Tần Mân Dữ, trong đáy mắt đều là vẻ hoài nghi không hiểu chuyện gì.
Rốt cuộc mấy năm nay đã có chuyện gì? Chuyện gì đã xảy ra khiến Tần Mân Dữ thành ra như bây giờ?
“Mân Dữ, anh đang làm gì thế? Mau thả chúng tôi ra!”
Tần Mân Dữ lạnh lùng nhìn Thẩm Lan, ngoài miệng anh gọi bọn họ là bạn bè cũ, nhưng ánh mắt lại nhìn bọn họ giống như đang nhìn người xa lạ.
“Hôm nay, mấy người không ai đi được đâu!”