Kỷ Hòa vừa nói xong, người xem live đều như đang nằm mơ.
[Tôi có nghe nhầm không? Chủ kênh nói cô ấy muốn cứu ai?]
[Chẳng lẽ sự thật là người đàn ông này là người bị bắt cóc, còn bốn người kia mới là kẻ bắt cóc thật sự!]
[Phim truyền hình còn chẳng dám diễn như thế nữa là… Ai là tên cướp không phải chỉ nhìn sơ qua là biết liền à?]
[Chủ kênh nói sảng khoái vậy thì nhanh chóng giải thích một chút đi!]
Người đàn ông như đang nghe chuyện cười, tiếng cười rầu rĩ của anh ta bị khẩu trang che chắn bớt nhưng vẫn vang vọng trong tầng hầm.
Anh ta cười nên dao trên tay cũng di động theo.
Con dao được mài rất sắc bén, để lại những vết dao cắt nông sâu không đồng nhất trên cổ người bị trói.
Lưỡi dao lạnh buốt kích thích khiến người bị trói co rúm lại, cúi đầu, tiếng thét của người bị dao kề lên cổ cũng càng lúc càng nghẹn ngào và vang dội hơn.
Hình như bọn họ còn có thể nghe được nửa câu tương đối hoàn chỉnh:
“… Tôi, không muốn chết.”
Người đàn ông cười đủ rồi, vươn tay lau đi giọt nước mắt vương trên khóe mắt.
Anh ta nhìn vết máu nhỏ dính trên lưỡi dao, đôi mắt ảm đạm đi nhiều.
“Cô không cứu được tôi.”
Anh ta nói xong thì vươn tay tháo khẩu trang và mũ xuống.
Lúc này, cả gương mặt của người đàn ông đều lộ ra ngoài.
Gương mặt đập vào trong mắt mọi người được chia ra làm hai mảng trái phải khác biệt hoàn toàn.
Bên má trái không có mắt là những cục u còn lại sau khi bị bỏng nặng, còn bên má phải lại hoàn hảo với đôi mắt sâu thăm thẳm, gương mặt đẹp trai.
Hai bên gương mặt khác biệt thế này, giống như đồng thời xuất hiện cả thiên thần và ác quỷ trên cùng một người.
[Nếu che phần má trái đi thì chính là một anh chàng siêu đẹp trai!]
[Nửa gương mặt này sao tôi cứ cảm thấy quen thuộc thế nào ấy nhỉ?]
[Tần Mân Dữ!!! Trên tường nhà tôi vẫn còn tấm poster của anh ấy, nửa gương mặt này giống với trên đó y như đúc!]
[Đệch! Đừng nói bậy, Tần Mân Dữ sao có thể thành như này được! Tôi không tin!]
Không đợi bão bình luận tìm ra chân tướng, người đàn ông hỏi:
“Kỷ Hòa, cô biết tôi là ai không?”
“Tần Mân Dữ.”
Kỷ Hòa nói từng chữ một trong tên đối phương.
Ba chữ này giống như một cơn sóng dữ ập tới, như sóng gầm cuồn cuộn đánh vào phòng livestream.
Số người xem phát sóng trực tiếp từ con số một trăm hai mươi nghìn nhanh chóng tăng vọt, không tới một phút đã có thêm hơn tám mươi ngàn người tham gia.
Hai trăm ngàn… Hai trăm năm mươi ngàn… Ba trăm hai mươi ngàn…
Lượng người xem vẫn còn đang tăng lên.
Ba chữ Tần Mân Dữ giống như một chốt mở nào đó, có ma lực khiến người ta không thể nào lơ là.
Mười năm trước, internet không phát triển như bây giờ, nhưng ca khúc của Tần Mân Dữ lại lan ra khắp các phố lớn ngõ nhỏ, dù bạn là ai cũng có thể lẩm bẩm hát theo được vài câu.
Anh ta có vẻ ngoài điển trai, lại giàu có và tài năng.
Một album có tổng cộng mười lăm bài hát thì ít nhất mười bài trong số đó là do anh ta sáng tác và biểu diễn.
Chuyện quan trọng hơn là, anh ta kết hôn từ khi còn rất trẻ!
Anh ta và vợ quen biết nhau từ nhỏ, có thể xem như thanh mai trúc mã. Tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt, tới đủ tuổi cưới xin thì nhanh chóng đi đăng ký.
Sau khi kết hôn, Tần Mân Dữ xem trọng gia đình hơn, nhưng anh ta cũng không quên những fan đã ủng hộ mình. Hàng năm anh ta đều sẽ chuẩn bị album, mở một vài buổi concert để tặng fan.
Bảy năm trước, cha mẹ Tần Mân Dữ qua đời, anh ta kế thừa sự nghiệp gia đình, lúc này fan mới biết người mình hâm mộ bấy lâu nay là con nhà giàu có, sở hữu tài sản chục triệu.
Bắt đầu từ lúc đó, Tần Mân Dữ xem như đã rút một chân ra khỏi giới giải trí.
Kênh thu thập tin tức về thần tượng của fan cũng chuyển từ các tin tức giải trí loạn xạ sang bản tin tài chính và kinh tế.