Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 189: -

Chương Trước Chương Tiếp

Kỷ Hòa dừng việc bấm đốt ngón tay, thở dài một hơi.

“Nếu anh chỉ muốn biết chân tướng, thì cần gì phải làm tổn thương những người vô tội chứ?”

“Ha…”

Người đàn ông nghe cô nói thế bỗng bật cười.

Anh ta cúi đầu xuống, giọng cười lạnh lẽo dần dần trở nên vang dội.

[Anh hai, anh đừng cười! Nụ cười của anh lúc này khiến người ta sợ hãi đó!]

[Tôi cảm thấy xấu hổ vì lúc nãy bản thân còn tưởng anh ta là Tần Mân Dữ, thần tượng của tôi tuyệt đối không có giọng như vậy đâu!]

[Cô nghĩ gì thế? Bây giờ chắc chắn Tần Mân Dữ sống rất tốt, không thể nào biến thành một kẻ biến thái toàn màu đen…]

[Mọi người mau nhìn đi.]

Trên màn hình, người đàn ông không còn cười nữa, anh ta đứng dậy, đi tới một bên bấm nút công tắc điện.

Ánh sáng chói mắt lập tức chiếu sáng toàn bộ căn phòng.

Một tầng hầm rất lớn cứ thế xuất hiện trước mắt mọi người.

Khiến người ta ngạc nhiên nhất không phải là vì trên vách tường của căn hầm này có vết máu, cũng không phải vì mặt đất đã bị máu tươi vấy lên từ lâu, mà là giờ phút này, ở giữa căn hầm có vài người đang bị trói.

Ba nam một nữ, tất cả bọn họ đều bị bịt mắt, trên miệng bị dán băng dính.

Bọn họ ngồi trên ghế, tay chân đều bị vòng ra sau rồi trói vào cái ghế, từ tư thế không hề nhúc nhích gì của bọn họ cho thấy có lẽ bọn họ đều đang hôn mê.

Người đàn ông nhấc một thùng nước lên, dội thẳng vào người bốn người đó.

Trong thùng nước vẫn còn những cục đá chưa tan hết nện lên mặt bọn họ.

“Ưm!”

Bốn người họ đều bị thùng nước lạnh kích thích tới tỉnh dậy.

Bọn họ không thể nhìn thấy gì, nhưng có thể cảm nhận được bản thân đã bị trói lại. Bọn họ giãy giụa, một người còn vì thế mà cả người cả ghế té xuống đất, thế nhưng cũng không thể tránh thoát…

[Vãi lều, người đàn ông này bắt cóc mấy người này làm gì?]

[Không phải là kẻ giết người biến thái nào đó chứ? Cái tầng hầm này trông giống như đã có không ít người chết ở đó!]

[Chủ kênh nhanh tính xem gã ở đâu, mau mau báo cảnh sát cứu người đi!]

Người đàn ông tạt nước xong rồi vẫn đứng nguyên tại chỗ thưởng thức dáng vẻ giãy giụa chật vật của mấy người kia.

Anh ta quay lại trước máy vi tính, nhìn thấy những bình luận đang bay trên màn hình, cười lạnh một tiếng:

“Không kịp, trước khi cảnh sát tới tôi sẽ giết chết bọn họ từng bước từng bước!”

Nói xong, anh ta tháo kính râm xuống.

Đằng sau kính râm là một đôi mắt của đàn ông, nhưng chỉ có một con mắt là bình thường.

Hốc mắt bên kia bị lõm xuống, giống như con mắt đó đã bị lấy đi.

Anh ta mở to con mắt vẫn còn tốt lên, nhìn chằm chằm Kỷ Hòa: “Kỷ Hòa, cô cứu được bọn họ không?”

Khi đối mặt với người đàn ông kỳ quái, sắc mặt Kỷ Hòa vẫn không hề thay đổi.

“Anh muốn tôi cứu bọn họ sao?”

“Ha ha ha! Thú vị, Kỷ Hòa, quả nhiên cô rất thú vị!” Người đàn ông rút một con dao ra, cẩn thận lau sạch lưỡi dao: “Đúng là tôi không muốn cô cứu bọn họ!”

Người đàn ông nhìn lưỡi dao chằm chằm rồi xoay người đi về hướng một trong bốn người kia.

Mặc dù bốn người kia bị bịt mắt nhưng tai không bị che lại, bọn họ nghe những lời anh ta nói rất rõ.

Khi bọn họ nghe thấy tiếng bước chân của anh ta, động tác giãy giụa của bọn họ càng lớn hơn, tiếng nghẹn ngào nức nở cũng to lớn.

Bọn họ còn chưa muốn chết!

Người đàn ông giống như đang tra tấn bọn họ, vô cùng chậm rãi đi tới chỗ bọn họ từng bước một.

Cuối cùng anh ta vẫn đi tới trước mặt một người.

Anh ta ngay lập tức túm lấy tóc của một người trong đó, dí sát dao vào cổ người này.

Người đàn ông ngẩng đầu nhìn về ống kính, đôi mắt trắng đen rõ ràng. Rõ ràng vẫn cách nhau một khoảng, nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được anh ta đang gây sự.

Đáy mắt Kỷ Hòa ẩn ẩn có chút đắng chát.

Cô trầm giọng nói: “Có lẽ tôi không cứu được bọn họ, nhưng có thể cứu được anh.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)