Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 178: -

Chương Trước Chương Tiếp

Kim Khai Vũ đẩy xe vào trong hành lang, cúi đầu nhìn lá bùa đang cầm trong tay, mí mắt liền giật một cái.

Nguyền rủa con trai anh ta sẽ xảy ra chuyện, xui xẻo thật.

Anh ta xoay người đến trước thùng rác, đang muốn vứt lá bùa đi thì đã nghe thấy giọng nói của con trai ở phía sau truyền đến.

“Ba ơi!”

Kim Khai Vũ quay đầu nhìn lại, thấy vợ đang dắt tay con trai, trong tay còn xách giỏ rau.

Trong đầu lại vờ như vừa từ chợ rau mua nguyên liệu về.

Tiểu Quang buông tay mẹ ra, chạy lên trước, tầm mắt bị lá bùa trong tay Kim Khai Vũ hấp dẫn.

“Ba ơi, đây là cái gì vậy?”

“Không có gì, chỉ là rác thôi.”

“Vậy cho con chơi có được không?”

Đối mặt với lời yêu cầu của con trai, Kim Khai Vũ không nỡ từ chối, một lá bùa giấy mà thôi. Con trai muốn chơi thì cho nó là được.

Kim Khai Vũ đưa lá bùa cho con trai, đưa tay ôm con trai vào lòng, còn tiện tay xách giỏ rau trong tay vợ đi, quan tâm nói: “Tiểu Quang à, ban nãy đi chợ rau có quậy không hả?”

“Không có, dì bán rau còn khen con rất ngoan đó! Còn có chú bán cá nữa, nói thần sắc con gần đây càng ngày càng tốt!”

Tiểu Quang tinh thần phấn chấn nói.

Một nhà ba người bước lên lầu.

Tiểu Quang đã về phòng mình, người vợ vừa dọn chỗ rau vừa mua xong, vừa hỏi: “Hôm nay sao lại về nhanh như vậy? Thuốc đã bán hết rồi à?”

“Đã bán hết rồi, hàng tồn kho cũng đã hết, đợi chiều tôi lại đến chỗ đại sư Bạch để nhập thêm ít hàng về.

Kim Khai Vũ ngồi xuống ghế sofa, bấm mở tivi lên.

Người vợ nói: “May mà chúng ta gặp được đại sư Bạch, nếu không thì bệnh của Tiểu Quang… đúng là trời xanh phù hộ. Thuốc của đại sư Bạch có hiệu quả tốt như vậy, mà lại rất ít người biết đến, kỳ lạ thật đó.”

Nửa năm trước, Tiểu Quang thường xuyên ngất xỉu chảy máu ở trường học, bọn họ đưa con trai vào bệnh viện kiểm tra, kết quả phát hiện ra bệnh bạch cầu cấp tính. Hóa trị không có tác dụng, lại không bào chế ra được loại phù hợp, Tiểu Quang cứ nằm ở trên giường, cơ thể mỗi ngày một yếu hơn.

Quãng thời gian đó, vợ của Kim Khai Vũ suốt ngày chỉ biết lấy nước mắt rửa mặt, anh ta luôn không hút thuốc, nhưng khi đó cũng hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác.

Đến tận ba tháng trước, anh ta gặp được đại sư Bạch. Sau khi cho Tiểu Quang uống thuốc do đại sư Bạch điều chế, chưa được mấy ngày mà cơ thể đã dần dần tốt lên, thậm chí đến cả bệnh viện cũng không kiểm tra ra được là nguyên nhân gì.

“Đại sư nói rồi, loại thuốc này rất khó điều chế, nếu như để truyền ra ngoài thì sẽ không thể cung cấp đủ nhu cầu. Chỉ có thể bán cho người có duyên.”

Kim Khai Vũ đang nói, chợt nhớ đến cách đây không lâu đã gặp phải Kỷ Hòa, anh ta khẽ hừ một tiếng: “Hơn nữa cũng có mấy người không xứng uống thuốc do đại sư Bạch điều chế.”

Anh ta vừa dứt lời thì đã nghe thấy tiếng kêu từ trong phòng của con trai truyền đến.

Trái tim Kim Khai Vũ thắt chặt, vội bước nhanh chạy tới phòng con trai, vừa đẩy cửa đã nhìn thấy Tiểu Quang giơ tay lên, chỉ vào trên bàn với vẻ kinh ngạc.

“Ba ơi, lá bùa biết đổi màu kìa!”

Trên bàn, phía dưới lá bùa do Kỷ Hòa đưa đang dần biến thành màu xám tro, hoa văn được vẽ bằng chu sa thỉnh thoảng lại phát ra một chút tia sáng đỏ.

Kim Khai Vũ dụi mắt đầy vẻ không dám tin, lại nhìn nữa, lá bùa vẫn còn đang đổi màu.

Đã có hơn nửa đều biến thành tro.

Ban đầu Tiểu Quang vẫn còn đang chỉ lá bùa, nhưng không biết từ lúc nào mà sắc mặt lại dần dần tái nhợt, hình như cậu bé trở nên khó thở, há to miệng hít vào từng ngụm khí lớn.

“Ba ơi…”

Giọng nói của Tiểu Quang vừa nhỏ vừa vô lực.

Kim Khai Vũ lấy lại tinh thần, nhìn thấy vệt máu đỏ tươi đang dần chảy ra từ mũi con trai, hai mắt anh ta hơi giật, tiến đến bế con trai lên: “Tiểu Quang!”

“Vợ ơi, mau gọi 120!”

Người vợ nghe thấy động tĩnh liền chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tinh thần rối loạn, nghe thấy tiếng hét của Kim Khai Vũ mới phản ứng lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)