Tiếng gõ cửa vang lên một lúc.
Một giọng đàn ông cộc cằn vang lên: “Cô Hứa có ở không? Tôi là chủ nhà, ống nước tầng trên bị hỏng rồi, tôi đến kiểm tra xem tình trạng đường ống nước một chút.”
Sợ ảnh hưởng đến việc livestream, Tú Tú rất ít khi ra ngoài, cơm nước đều gọi ở bên ngoài giao đến.
Mặc dù các streamer đều quen biết nhau, nhưng cô ta cũng sẽ không quá thân thiết, cho nên đến bây giờ vẫn còn độc thân.
Vì vậy trong căn nhà ba phòng một phòng khách này, chỉ có một mình cô ta sống.
Trong đó có một phòng được cô trang trí thành phòng livestream, cách cửa nhà khá gần. Cách hai lớp cửa, giọng nói của người kia có hơi không rõ, nhưng Tú Tú vẫn nghe rất rõ ràng.
Ống nước ở tầng trên bị hư?
Nếu là lúc bình thường, có thể Tú Tú sẽ đứng dậy mở cửa, nhưng bây giờ cô ta đang rất sợ hãi, cơn gió thổi qua cỏ khẽ lay thôi cũng đã khiến cô ta sợ run rồi.
Chỉ khi nhìn về phía Kỷ Hòa, Tú Tú mới yên tâm được một chút.
Kỷ Hòa hỏi: “Cửa nhà đã khóa chưa?”
“Khóa rồi, bình thường tôi đều sẽ khóa cửa.”
“Vậy cầm thứ gì đó để phòng thân đi rồi khóa cửa phòng lại luôn.”
Kỷ Hòa nhắc nhở.
Tú Tú gật đầu thật mạnh, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng livestream, trong chốc lát, cô ta cầm dao gọt hoa quả trở lại rồi khóa cửa phòng.
Chắc thấy như vậy vẫn chưa đủ, Tú Tú suy nghĩ một chút, đẩy mạnh tủ đến trước cửa.
Ngay lúc này, dường như cô ta nghe được tiếng gì đó.
Tú Tú ngừng động tác đẩy tủ, cẩn thận nghe.
“Cạch, cạch…”
Hình như có người cạy khóa!
Người ở ngoài cửa nhà đang mở khóa!
Tim Tú Tú đập rất nhanh, càng dùng sức đẩy tủ, bước chân hốt hoảng chạy đến trước máy tính.
“Người kia cạy khóa rồi!”
“Đừng lo lắng.” Ánh mắt Kỷ Hòa lộ vẻ trấn an, ngón trỏ để ở trên môi, nhỏ giọng nói với Tú Tú: “Gọi điện thoại cho chủ nhà, họ sẽ đến nhanh hơn một chút.”
Tú Tú hoàn toàn bị tiếng động ở ngoài cửa dọa sợ, quên mất việc có thể gọi điện thoại cho chủ nhà.
Cô ta vội vàng tìm số điện thoại của chủ nhà, trong chốc lát đã có người bắt máy.
Sau khi biết có người cạy cửa, chủ nhà vừa trấn an Tú Tú, vừa gọi người đến kiểm tra trước.
Không biết tiếng cạy cửa đã dừng lại từ khi nào.
Thay vào đó là một tiếng động rất nhỏ khác.
Có người đi trên sàn nhà, đi từng bước từng bước đến phòng.
Tú Tú che miệng, đi đến góc tường co ro, cô ta nhìn chằm chằm cửa phòng, đôi mắt đều lộ vẻ hoảng sợ.
Giấy tiếp theo, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.
“Ầm!”
Tú Tú bị âm thanh này dọa sợ run lên, nước mắt không kìm được mà chảy dài.
“Tôi biết cô ở bên trong.”
Giọng nói của người đàn ông lạnh lẽo xuyên qua cánh cửa.
Tú Tú chôn chặt đầu vào trong ngực, dường như không muốn nghe giọng nói của người đàn ông.
Tiếng cạy khóa vang lên lần nữa.
Chỉ nghe “cạch” một tiếng, cửa mở ra.
Cánh cửa bị tủ cản lại, chỉ mở ra được một kẽ hở nhỏ, giọng nói của người đàn ông vô cùng rõ ràng.
Mắt anh ta nhìn qua khe cửa, nhìn chằm chằm Tú Tú đang ở trong góc.
“Cô Hứa, là tôi. Không phải mấy ngày trước chúng ta vừa gặp nhau sao? Cô trốn như vậy làm sao?”
Người đàn ông bắt đầu dùng sức mở cửa, Tú Tú bị tiếng đụng cửa dọa sợ, tay nắm con dao không ngừng run rẩy.
Thấy tủ bị anh ta đụng bị đẩy ra một khoảng, cánh cửa cũng được mở rộng ra rất nhiều.
Anh ta chen người vào, đẩy mạnh tủ ra.
“Cô Hứa, mấy ngày nay tôi luôn quan sát cô, cô và bạn gái của tôi rất giống nhau, nhưng cô ta lại quá ngu, không muốn rời khỏi tôi, tôi không nhịn được nên mới khiến cô ta…”
“Cô yên tâm, tôi sẽ không đối xử với cô giống như cô ta. Chỉ cần cô ngoan ngoãn, tôi sẽ thật dịu dàng với cô.”