Lúc nghe đến hai chữ bệnh viện, ánh mắt người phụ nữ chợt lóe, nhẹ nhàng lắc đầu.
“Tôi… Không đi bệnh viện.”
“Đi bệnh viện với cô ấy đi, cô sẽ tìm được người thân của mình.”
Giọng nói của Kỷ Hòa đột nhiên vang lên.
Người phụ nữ ngây ra, cô ấy nhìn vào mắt Kỷ Hòa trong màn hình điện thoại, dường như trong đôi mắt màu hổ phách kia là một đại dương bao la.
Trong đại dương bao la kia, cô ấy ở trên một con thuyền nhỏ, trôi dạt khắp nơi.
Cơn đau trên người dần dần biến mất.
Lúc này Sở Tử Oánh mới phát hiện điện thoại di động trong tay người phụ nữ còn đang liên kết livestream.
Kỷ Hòa nhìn thấy Sở Tử Oánh xuất hiện trên màn hình, nói: “Làm phiền cô đưa cô ấy đến bệnh viện, cô ấy đang bị bệnh, rất nặng.”
“Ồ, được.”
Sở Tử Oánh nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Kỷ Hòa, lại nghe cô nói vậy nên đồng ý theo bản năng.
Đến khi đưa người đến bệnh viện, cô ấy mới hồi phục tinh thần: “Người vừa nãy hình như là Kỷ Hòa phải không?”
Sở Tử Oánh có xem livestream của Kỷ Hòa, lúc này mới kịp hiểu ra, nhìn về phía người phụ nữ: “Vừa nãy cô kết nối livestream với Kỷ Hòa hả?”
Người phụ nữ đáp một tiếng.
Sau khi lấy số cho người phụ nữ, Sở Tử Oánh mới biết tên cô ấy, Tô Y Y.
Bác sĩ đưa Tô Y Y làm kiểm tra, Sở Tử Oánh chờ ở bên ngoài, một lát sau, lại nghe được tiếng bước chân vang lên.
Cô ấy giương mắt nhìn, một cô gái với gương mặt non nớt xuất hiện trước mắt.
“Tô Y Y?”
Sở Tử Oánh không dám tin, nhưng nhìn vào đôi mắt kia, cô ấy cảm giác đây chính là Tô Y Y.
Tô Y Y nhỏ giọng đáp một tiếng, mất tự nhiên vuốt mặt mình một cái, lại cúi đầu.
“Có phải mặt tôi trắng quá phải không? Trông rất xấu.”
“Rất đẹp mà, nhưng mà…”
Đúng là trắng quá thật.
Sở Tử Oánh nhíu mày, trắng đến mức khiến người ta hơi sợ hãi.
Nhưng cô ấy nhìn gương mặt chưa trang điểm này của Tô Y Y, lại cảm giác mi mắt người này khiến cô ấy có hơi quen.
Đến khi có bước chân vang lên ở sau lưng.
Chồng cô ấy đến rồi.
Sở Tử Oánh nghiêng đầu nhìn, suy nghĩ trong đầu đột nhiên rõ ràng.
Cô ấy trợn to mắt nhìn Tô Y Y, càng nhìn càng thấy giống.
Sao Tô Y Y lại giống với mẹ chồng của cô ấy lúc còn trẻ như thế!
Trong livestream, người xem cũng đang nghi ngờ.
[Sao chủ kênh lại ngắt thế? Không phải vẫn chưa bói cho người kia sao?]
[Tại sao lại nói chị kia bị bệnh rất nặng thế? Không phải cô ấy chỉ bị thương nhẹ ở đầu thôi sao? Chủ kênh nói nghiêm trọng như vậy, khiến người ta hơi bất an đấy.]
[Thế là hết rồi à? Thời gian livestream hôm nay cũng ngắn thật.]
Kỷ Hòa liếc nhìn thời gian, chưa đến tám giờ, hôm nay thời gian livestream của cô đúng là không dài.
Đang lúc cô do dự không biết có nên kết thúc livestream không, lại một thông báo nhảy ra.
Là một chủ livestream chung nền tảng với cô nhắn.
Thông báo từ hệ thống: Streamer Tú Tú muốn PK với bạn, nếu đồng ý, xin hãy nhấn chuyển tiếp.
PK?
Kỷ Hòa còn nhớ PK lần trước, người kia giúp cô kiếm được rất nhiều.
Nhưng bây giờ cô cũng không thiếu tiền lắm, dương như cũng không cần phải PK livestream.
Cô không nhấn chuyển tiếp, nhưng bên kia lại không buông tha, liên tục gửi tin muốn PK với cô.
Còn nhắn tin đến nữa.
[Tú Tu: Chị gì ơi, có muốn PK không? Tôi thấy số lượng fan hâm mộ của cô sắp có cơ hội đạt đến ba trăm ngàn rồi, đến lúc đó có thể ký hợp đồng với công ty. Thật ra người xem chủ đề tâm linh cũng không nhiều lắm, nếu PK với tôi, cũng có lợi cho việc tăng số lượng fan của cô đó.]
Kỷ Hòa nhìn tin nhắn này, cảm thấy cũng đúng.
Thế là nhấn chuyển tiếp.
Thông báo nhắc nhở của hệ thống vừa được đăng lên, Kỷ Hòa và streamer Tú Tú đồng loạt xuất hiện chung một khung hình.