[Đây là lần xem bói ngắn nhất mà tôi từng thấy, sao tôi cứ cảm thấy streamer như đang vắt chân lên bỏ chạy thế nhỉ?]
[Đừng nói lung tung, Kỷ Hòa không phải là người như vậy!]
[Ông chú đó đúng là dám hỏi thật đấy, suýt chút nữa là đã đốt cháy CPU của streamer chúng ta rồi.]
[Kỷ Hòa: Không đáp được, thật sự không đáp được.]
[Các người quá đáng rồi đấy, không phải chỉ là cúp thế giới thôi sao? Cảm ơn nhiều, CPU của tôi cũng hỏng rồi.]
Trên màn hình, Kỷ Hòa đang ngồi vuốt ve trán mình.
Cô nhẹ nhàng thốt ra một câu: “Quẻ lúc nãy không tính… Tôi sẽ trả tiền lại cho hai người. Chúng ta tiếp tục kết nối với các khán giả khác đi.”
Màn hình kết nối được bật lên lần nữa.
Một chàng trai trông như vừa mới đến tuổi thành niên đang ngồi trước bàn, một tay đang cầm tinh dầu đặt dưới mũi ngửi, tay còn lại thì cầm điện thoại, nhanh chóng chuyển khoản cho Kỷ Hòa.
“Streamer, tôi tên Ngụy Dương, tôi có cảm giác hình như mình bị quỷ ám rồi!”
Hiệu quả của tinh dầu dần yếu đi, đầu Ngụy Dương bắt đầu thấy nặng trĩu, hai mí mắt cứ như bị dính keo vậy, vừa mở mắt lên là muốn khép lại ngay.
Cậu ấy cắn nhẹ lên môi, đưa tay lên tự tát mình một cái.
Âm thanh đó vang to đến nỗi cứ như ngoài đầu đường đang đốt pháo vậy.
[Tạ Vũ An: Chậc, cậu nhóc này sao lại ra tay tàn nhẫn với mình như thế chứ? Sau này rất có tiền đồ đấy nhé.]
[Xid: Có phải là con ma đang ám làm không? Nếu là người bình thường thì có ai lại ra tay với bản thân nặng như thế chứ?]
[Trầm Hà Chi: Lý do cậu ấy ngửi tinh dầu là để giữ tỉnh táo sao? Tôi còn cho rằng là phương pháp đuổi ma mới nào nữa chứ.]
“Streamer, tôi nói ngắn gọn thôi nhé. Mấy ngày hôm nay rõ ràng tôi cảm thấy mình đã ngủ rất lâu, nhưng mỗi khi tỉnh lại thì luôn thấy buồn ngủ không chịu được. Tôi nghi ngờ con ma trong cơ thể tôi đang hút lấy dương khí của tôi!”
Dứt lời mí mắt của Ngụy Dương lại không chịu được nữa phải khép lại, cậu ấy gắng sức mở mắt lên, mơ màng nói: “Streamer, hình như tôi sắp ngủ thiếp đi rồi…”
Vừa dứt lời thì Ngụy Dương chỉ kịp kê điện thoại cho ngay ngắn rồi gục đầu xuống ngủ thiếp đi mất.
[NanGe: Nói ngủ là ngủ ngay sao, khả năng này phải nói là quá mạnh. Người mắc chứng mất ngủ thật sự rất cần đấy.]
[Tôi là người tốt đừng mắng tôi: Tôi thấy mặc dù cậu nhóc này có quầng thâm mắt nhưng sắc mặt lại rất hồng hào, trông không giống bị thứ đó hút dương khí cho lắm…]
[Đợi đã, có phải cậu ấy tỉnh rồi không?]
Trên màn hình, Ngụy Dương vốn đã ngủ thiếp đi bây giờ lại mở mắt ra lần nữa.
Ánh mắt cậu ấy rất kiên nghị, không thèm nhìn xuống điện thoại một cái nào mà đã bước đến trước kệ sách.
Một lát sau cậu ấy cầm một quyển gì đó quay lại bàn.
Cậu ấy mở quyển đó ra, cầm cây bút lên và bắt đầu ghi ghi chép chép gì đó ngay trước mặt tất cả mọi người đang xem livestream.
Phòng livestream lập tức rơi vào sự im ắng bất thường.
Họ chỉ còn nghe thấy tiếng ma sát giữa bút và giấy vang lên từ phía Ngụy Dương.
Còn Kỳ Hòa thì lại thấy có một bóng dáng mờ mờ đang đè lên cơ thể của Ngụy Dương.
Sắc mặt của người này trắng hơn người bình thường, trên cổ có một vết thắt rất đậm. Người này mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng xanh, trước ngực bộ quần áo thể thao đó có in một bức hình vẽ.
Hình như cậu ấy không nhìn thấy màn hình điện thoại mà chỉ đang đắm chìm vào thế giới của bản thân, nghiêm túc giải các đề trên bài thi.
Kỷ Hòa thở dài, hạ thấp giọng nói: “Ngụy Dương, tỉnh lại đi.”
Trong một nơi tối đen nào đó, Ngụy Dương đột nhiên mở mắt ra.
Là ai đang gọi mình?
Đợi đã, mình đang ở đâu thế?
—— Ngụy Dương, tỉnh lại đi.
Giọng nói này hình như vang đến từ bốn phương tám hướng, cứ liên tục quanh quẩn trong không gian tối đen này.
Ngụy Dương nhíu mày lại, đầu lại lóe lên vài hình ảnh…
Cậu ấy nhớ ra rồi, cậu ấy đang kết nối với streamer!
Một giây sau, cơ thể Ngụy Dương đang cặm cụi giải đề bỗng nhiên run lên.
Bóng dáng mờ mờ ảo ảo đó cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Ngụy Dương nhắm mắt lại, không lâu sau lại mở mắt ra.
Nhưng không còn là đôi mắt kiên nghị của lúc nãy nữa, thay vào đó là chính bản thân Ngụy Dương.
Cậu ấy nhìn vào điện thoại với ánh mắt không dám tin, sau đó lại sờ lên cơ thể mình.
Đây là lần đầu tiên cậu ấy tỉnh lại nhanh như thế!
“Streamer, là cô gọi tôi dậy sao?”