Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 162: -

Chương Trước Chương Tiếp

Đèn trong phòng bỗng nhiên nhấp nháy một lúc.

Lúc này một tiếng “bụp” vang lên, đèn tắt ngúm.

Tiểu Quan ngồi trước màn hình bất lực nói: “Tiểu Trần, cậu đừng đùa nữa, mau mở đèn lên đi. Tớ bị doạ một phen hú vía rồi đây này.”

Ngay sau đó tiểu Trần run rẩy nói: “Tớ không có, không phải là cậu tắt đèn sao?”

Màn hình điện thoại phát ra ánh sáng ấm áp.

Con ngươi Tiểu Quan co lại, hoảng loạn nói: “Không phải tớ đang nói chuyện với streamer sao? Sao có thể tắt đèn được chứ?”

“Tớ cũng không có động đậy mà… Không phải công tắc đèn nằm ở đầu giường sao?”

Tâm trạng bất an bắt đầu tràn ngập ra cả căn phòng.

[! ! !]

[Chạy nhanh đi!]

[Tống Dật thích ăn bánh ngọt khoai tây: Đừng dọa tôi đấy nhé, không phải là thứ đó tìm đến nơi rồi đấy chứ?]

[Đừng quản tôi nữa: Hai chị gái còn không chạy khỏi đó đi! Đừng sững người ngồi đó nữa!]

Tiểu Quan và Tiểu Trần nhìn thấy những dòng nhắc nhở trên bão bình luận thì mới vội vàng hoàn hồn về, lao thẳng về phía cửa.

Tiểu Trần hoảng loạn mở đèn pin lên.

Đèn pin vừa được bật thì đèn trong phòng lại sáng lên bình thường.

Bước chân hai người họ khựng lại, Tiểu Trần hạ thấp giọng hỏi: “Không sao rồi à?”

Có ánh sáng Tiểu Quan cũng gan dạ hơn.

“Streamer, chuyện lúc nãy… Có phải do con ma đó làm không?”

“Không phải, chỉ là cúp điện mà thôi.”

Kỷ Hoà vừa nói xong thì phía Tiểu Quan đã có người gõ cửa.

“Hai vị à thật lòng xin lỗi. Vừa rồi nguồn điện của khách sạn xảy ra chút vấn đề, bây giờ đã khôi phục lại bình thường rồi. Mọi người có việc gì cần giúp không?”

Tiểu Quan và Tiểu Trần im lặng một lúc lâu, sau đó Tiểu Quan mới bình tĩnh lại, đáp lại đối phương một câu không sao.

[Hoa Chức: Nguồn điện này đúng là biết canh thời gian để gặp sự cố nhỉ? Kịch bản cũng không dám viết trùng hợp đến thế này đâu.]

[Nghiêm Vô Khánh: Vốn tôi nghĩ đây là câu chuyện kinh dị nhưng không ngờ lại là bộ phim hài phi logic, ha ha ha.]

[Thịt viên Gaza: Chẳng trách mặt streamer lại bình tĩnh như thế, do hoàn toàn không có con ma nào cả.]

[Bớt quản tôi đi…: Lầu trên không hiểu rồi đúng không? Chị gái Kỷ Hoà của chúng ta không sợ gì cả, lúc cô ấy gặp ma gặp quỷ cũng là nét mặt đó thôi. Nhìn vẻ mặt của cô ấy thôi thì bạn không thể nhìn ra bất cứ thứ gì được đâu.]

Tiểu Quan lúng túng nói: “Sau khi tôi và Tiểu Trần gặp phải chuyện đó thì không dám ở tiếp nữa, hai hôm nay đều ở tạm trong khách sạn, nghĩ bụng có lẽ nên thuê một căn nhà khác…”

“Chị gái, rốt cuộc căn nhà đó của chúng tôi bị gì thế?”

Tiểu Trần tiến lại trước màn hình, mặt hơi tái nhợt, cô ấy nhát gan, nếu như người gặp chuyện lần trước là cô ấy thì có lẽ bây giờ cô ấy đang trong bệnh viện đấy.

Kỷ Hoà: “Có phải trong căn nhà đó có treo một cái lồng chim, bên cửa sổ còn đặt một chiếc ghế dựa không?”

“Đúng đúng đúng, cái lồng chim đó cũng được treo cạnh cửa sổ đó luôn.”

Tiểu Quan gật đầu không ngừng.

Hôm đó cô ấy bị giọng nói trong căn phòng ấy doạ cho một phen, đúng lúc Tiểu Trần quay về nên đã nói lại sơ cho Tiểu Trần nghe, lúc này mặt Tiểu Trần trắng bệch, kể lại là lúc sáng mình cũng nghe thấy những lời mà ba ông cụ trong căn phòng đó nói.

Nghe như ba ông cụ đang đánh mạt chược ở một nơi trống trải vậy.

Mặc dù Tiểu Quan bị dọa sợ hú vía nhưng vẫn tò mò muốn biết rốt cuộc căn phòng đó đang giấu thứ gì, thế nên lúc sáng đã tìm thợ sửa khoá đến mở nó ra.

Cửa vừa mở ra, bên trong trống huơ trống hoác.

Trừ một cái lồng chim và một chiếc ghế thì không còn gì khác nữa. Hoàn toàn không phải là nhà kho chứa đồ linh tinh như chủ nhà nói.

Vì chuyện này mà họ còn cãi nhau với chủ nhà một trận. Chủ nhà đó ăn nói cũng rất mơ hồ, chỉ nói căn nhà này là của mình, cho dù mình không để đồ hay để đồ thì đó cũng là nhà kho thôi.

Hợp đồng thuê nhà là một năm, cọc một tháng, trả ba tháng, họ mới ở chưa được nửa tháng nên muốn chủ nhà trả tiền lại, nhưng chủ nhà lại không chịu, còn nói là hai người họ chưa được sự đồng ý của mình mà đã gỡ bỏ số giấy trên tường ra nên mới tạo nên tình hình như bây giờ, anh ta không bảo hai người họ bồi thường là may lắm rồi.

Hai cô gái vừa mới tốt nghiệp đương nhiên cãi không lại lão ranh ma như chủ nhà kia rồi, thế nên chỉ có thể dọn ra ngoài rồi nghĩ cách khác thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)