Nhà của Ngân Hồ nằm trên lầu một của toà nhà cao tầng, bên dưới còn có một tầng hầm để cả tòa nhà sử dụng chung. Nói là dùng nhưng trên thực tế năm đó không có mấy ai sử dụng cả.
Nếu có thì cũng chỉ là dùng để chứa vài chiếc xe đạp không dùng đến nữa mà thôi.
Xã hội ngày càng phát triển thì số người lựa chọn đạp xe ra ngoài ngày càng ít, vì thế bên dưới tầng hầm có rất nhiều xe đạp không được dùng đến bị vứt ở đó và cuối cùng chúng dần chìm vào quên lãng.
Ngân Hồ nhìn chằm chằm xuống tầng hầm, dường như cô ấy chợt nhớ ra gì đó.
“Tôi còn nhớ lúc tôi còn nhỏ… Tôi đã thường xuyên chơi trò trốn tìm với bạn bè. Tôi trốn ngay tầng hầm bên dưới ấy và không ai tìm được tôi cả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây