Nói thì nói vậy nhưng trong mắt Hạ Tri An không có vẻ trách móc. Cách làm của nhà họ Kỷ thực sự khiến người ta khinh thường. Những gia tộc khác, mặc dù trong chiến tranh thương mại có thể sử dụng những thủ đoạn đen tối nhưng sẽ không đi bắt nạt một gia đình bình thường như vậy. Nhà họ Kỷ, thật sự là vô lương tâm.
Hạ Phong hỏi: “Ôi chao ôi chao... Anh không đi đón khách, mà lại chạy đến chỗ em và chị Kỷ Hòa làm gì?”
Hạ Tri An đáp: “Sao vậy, chỉ cho em và cô Kỷ Hòa nói chuyện, không cho anh và cô Kỷ Hòa nói chuyện sao?” Nói xong, Hạ Tri An vỗ tay. Người phục vụ mặc vest đen đứng bên cạnh lập tức đi tới, trên khay có mấy cái bát màu nâu.
Hạ Tri An nói: “Cô Kỷ Hòa, nếm thử món súp nhân sâm mà chúng tôi đặc biệt nhờ đầu bếp làm lần này nhé. Đây là nhân sâm cực phẩm phải nhờ người khác mới mua được với giá cao, rất đắt, tác dụng bổ dưỡng cũng rất tốt. Mỗi khách chỉ được uống một phần. Tất nhiên, cô Kỷ Hòa không phải là khách bình thường. Nếu cô Kỷ Hòa muốn thêm một phần nữa thì Hạ Tri An đương nhiên có thể đồng ý.”
Hạ Tri An đã đẹp trai, miệng lại ngọt, rõ ràng là kiểu người rất được các cô gái yêu thích. May mà Kỷ Hòa tu vô tình đạo, nên những lời này đối với cô căn bản không có tác dụng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây