Đôi mắt cô toát ra vẻ lạnh lẽo thấu xương, nếu ánh mắt có thể giết người, thì Kỷ Mặc sớm đã bị cô bắn thủng thành nhiều lỗ rồi.
“Lợi dụng tấm lòng chân thành của người khác để hại họ... Mẹ nó, Kỷ Mặc, anh có còn là người không?!”
“Biết làm sao được, Kỷ Hòa, cô phải chết thôi. Hai mươi năm trước nhận nuôi cô vốn là vì cô có ích cho nhà họ Kỷ. Nhưng giờ thì cô đã trở nên vô dụng rồi, cô nói xem, người không còn giá trị sống trên đời này để làm gì?” Kỷ Mặc cười lớn.
“Kỷ Hòa, cô vẫn chưa biết tại sao trước đây mình bị ghét bỏ trong giới giải trí dù có được nâng đỡ thế nào cũng không nổi tiếng được phải không? Nói thật cho cô biết, vì nhà họ Kỷ nhận nuôi cô là để hút vận khí của cô, để cô gánh mọi tai ương thay nhà họ Kỷ.”
“Số mệnh của cô rất tốt, chỉ là đã bị người nhà họ Kỷ chúng tôi chia mất mà thôi... Còn phải để cô chịu thiệt thòi, nhà họ Kỷ mới có thể phất lên như diều gặp gió, có được địa vị như ngày hôm nay. Nói trắng ra thì cô chính là ân nhân lớn của nhà họ Kỷ đấy...! Chúng tôi đều phải cảm ơn cô, Kỷ Hòa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây