Thịnh Diệp rùng mình. “Thật… thật sao?”
Anh ấy vẫn còn lưu luyến Lục Lộc.
Nhưng thực tế, Lục Lộc đã không còn chút cảm xúc của con người nữa, trong đầu chỉ nghĩ đến việc bắt Thịnh Diệp thực hiện lời hứa đó và xuống dưới để đi cùng cô ta.
Thịnh Diệp như nắm lấy cọng rơm cứu mạng, anh ấy vội nắm lấy tay áo của Kỷ Hòa, nói với giọng run rẩy: “Vậy, vậy cô Kỷ Hòa, giờ tôi phải làm sao?...”
Kỷ Hòa suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vì đây là lời hứa của cậu, nên nhất định phải thực hiện, nếu không Lục Lộc sẽ không tha cho cậu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây