Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 143: -

Chương Trước Chương Tiếp

Cảnh sát ngẩng đầu nhìn bệnh viện vẫn còn hoàn hảo: “May mà mấy người không phá hủy nơi này, có người báo án nói năm năm trước có người cố ý phóng hỏa, chúng tôi đến điều tra.”

Lục Diệc Hồng hít sâu một hơi, thật sự có người phóng hỏa?

Thấy dáng vẻ không kinh ngạc của ông ta, cảnh sát lộ vẻ hoài nghi: “Phiền ông phối hợp để chúng tôi lấy lời khai.”

“Được, được.”

Lục Diệc Hồng vừa nói, vừa nhìn về phía bệnh viện: “Cậu cảnh sát, có thể chờ một lát được không, trong bệnh viện còn có người chưa đi ra.”

“Có người tiến vào?”

Mấy cảnh sát liếc mắt nhìn nhau, cùng đi về phía bệnh viện.

Lục Diệc Hồng lại nhớ đến gì đó, vội vàng nói: “Cậu cảnh sát, ở đây có chôn thuốc nổ, mọi người cẩn thận một chút.”

“...”

Lúc Kỷ Hòa ra khỏi bệnh viện, đã thấy mấy cảnh sát đứng ở cửa.

Lúc thấy cô, vẻ mặt căng thẳng của bọn họ cũng dịu lại, trở nên thoải mái hơn.

Bọn họ quen Kỷ Hòa, không chỉ vì chuyện mấy ngày qua của nhà họ Kỷ, mà vì lúc bệnh viện tâm thần Thanh Sơn xảy ra chuyện, cô gái này đang ở nước ngoài du lịch khắp nơi, thường xuyên đăng rất nhiều bức ảnh, dựa vào nhan sắc mà trở nên nổi tiếng.

Nhưng dựa vào thủ tục, bọn họ vẫn đưa Kỷ Hòa về để lấy lời khai.

Đến khi Kỷ Hòa và Lục Diệc Hồng ra khỏi đồn cảnh sát, đã là bốn giờ chiều.

Lục Diệc Hồng đi bên cạnh Kỷ Hòa, luôn trộm liếc một cái, rồi vội vàng quay đi.

Thấy Kỷ Hòa sắp rời đi, cuối cùng ông ta cũng lấy hết dũng khí tiến về phía trước nói: “Cô Kỷ Hòa, cô có thể ký tên cho tôi không? Con gái tôi rất thích cô, trong phòng còn treo hình của cô nữa.”

Ông ta cũng có nghe đến tên tuổi của Kỷ Hòa nên mới hiểu sao ông ta cứ luôn cảm thấy cô quen quen.

Kỷ Hòa hơi sửng sốt, thì ra là fan hâm mộ à?

Cô nhận lấy giấy bút của Lục Diệc Hồng, dựa theo nét chữ của nguyên chủ, ký tên mình lên giấy.

“Con gái tôi thật sự rất thích cô, tác phẩm nào của cô con bé đều tải về, rảnh rỗi là sẽ xem ngay. Nếu có người nào mắng cô, con bé sẽ vô cùng tức giận, gây gổ với người ta đến mức khóc lên.”

Kỷ Hòa nghe Lục Diệc Hồng nói vậy, trong lòng cũng không khỏi than thở.

Cô trả giấy bút lại rồi nói: “Con gái chú cũng là một người tốt, Kỷ Hòa biết, chắc sẽ rất vui vẻ.”

Lục Diệc Hồng ngây ngốc nhìn Kỷ Hòa đi xa, lại cúi đầu nhìn tên trên giấy.

“Cô không phải là Kỷ Hòa sao?”

Trong khi Kỷ Hòa cho lời khai, cô lại lên bảng hot search một lần nữa.

[Tôi đã nói loại người như Kỷ Hòa sớm muộn gì cũng sẽ vào đồn thôi, mọi người xem bây giờ xảy ra rồi này.]

[Ha ha ha ha đã nói cô đừng giả thần giả quỷ nữa, bây giờ bị cảnh sát đến để giáo dục rồi nhỉ.]

[Trống không: Mấy người có thể đến xem livestream của Kỷ Hòa rồi hẵng bàn tiếp được không? Một chút chủ kiến cũng không có sao? Mấy blogger nói gì thì mình tin cái đó à?]

[Ở đời không được thành kiến: Đã làm bù bài tập chưa? Làm xong rồi thì xem livestream đi, đại sư Kỷ Hòa có phải giả thần giả quỷ hay không, chúng ta xem livestream nên càng có quyền lên tiếng hơn. Cô xem một quẻ đã có thể bói ra, cô thật sự không cẩn giả thần giả quỷ!]

[Ồ quao, bây giờ chó mèo ở đâu đâu cũng có thể được gọi là đại sư nhỉ? Kỷ Hòa cũng xứng sao?]

[Đồ hộp Vọng Tử: Mười mấy bệnh nhân chết, có người cố ý phóng hỏa sao? Người đó còn lương tâm không vậy? Buổi tối khi đi ngủ không gặp ác mộng à?]

[Ban đầu khi bệnh nhân xảy ra chuyện, bạn của tôi nói đó không phải vô ý mà là do có người làm. Lúc ấy tôi còn chưa tin, bây giờ tôi cũng hơi tin rồi… ]

[Bảo bối thỏ vui vẻ: Bạn bình luận ở trên nói thử một chút đi!]

[Tiểu bá vương ở sông Hoàng Hà: Kỷ Hòa cũng sống ở thành phố S, còn đến đồn cảnh sát như vậy? Có khi nào cô ấy bói được gì đó trong vụ hỏa hoạn nên đi báo cảnh sát không?]

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)