Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 140: -

Chương Trước Chương Tiếp

Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.

Lúc này mặt trời đang ở trên đỉnh đầu.

Mấy chiếc máy xúc đang mạnh mẽ đánh mạnh xuống đất, đào sân bệnh viện.

Mấy người công nhân đội nón bảo hiểm đứng dưới tàng cây, đứng quanh một người đội nón bảo hiểm màu trắng nói cái gì đó.

“Tổ trưởng Lục, chôn xong thuốc nổ rồi. Đến khi công nhân đi hết là có thể cho nổ bỏ.”

“Tổ trưởng Lục, thật sự phải dùng thuốc nổ sao? Chỗ này quá kỳ dị. Mười mấy chiếc máy xúc vừa vào dùng một chút đã bị hư, sau khi ra ngoài thì không có vấn đề gì nữa… Có phải có vật gì đó được chôn ở đây để không cho chúng ta phá hủy bệnh viện không?”

“Tổ trưởng Lục, ngày hôm qua công nhân đến bệnh viện nội bộ kiểm tra, đều nói là gặp ma. Người bị nặng nhất thì bị dọa đến mức đến bây giờ còn chưa tỉnh.”

“Tổ trưởng Lục.”

Lục Diệc Hồng giơ tay, dùng sức xoa xoa huyệt thái dương, chân mày nhíu chặt như có thể kẹp được con ruồi.

“Được rồi, được rồi, mấy người đừng nói nữa, cho tôi yên tĩnh một chút đi… Mấy công nhân gặp chuyện kia, tiền chữa bệnh cứ để tôi thanh toán, có cần gì thì cứ nói với tôi. Trước hết để công nhân ở đây rút ra đi, khoan đã, kiểm tra thật kỹ lần cuối đi, phải chắc chắn thuốc nổ không có vấn đề gì.”

Ông ta nói xong, đi đến một cái ghế rồi ngồi xuống.

Có người ở bên cạnh lập tức đưa ly trà đến: “Tổ trưởng Lục, ngài uống miếng nước, đừng sốt ruột.”

“Sao tôi có thể không sốt ruột được chứ? Bên chủ đầu tư yêu cầu trong bảy ngày phải tháo dỡ xong để bắt đầu xây móng. Cậu xem bây giờ đã mấy ngày rồi? Ngay cả một tòa nhà cũng còn chưa hủy được! Nếu thứ tư chưa hoàn thành, làm sao tôi có thể nói chuyện với chủ đầu tư đây? Tiền vi phạm hợp đồng cậu đòi được chắc?”

Lục Diệc Hồng trợn mắt nhìn người kia, cầm lấy ly nước hút rột rột đến hết.

Người nọ lúng túng cười một tiếng, lùi về sau không dám nói gì nữa.

Trong chốc lát, bỗng nhiên vang lên tiếng ồn ào.

“Cô gái này, ở phía trước là công trường, cô không thể đi vào!”

Lục Diệc Hồng còn đang vô cùng phiền não, nghe tiếng ồn ào như vậy, ông ta lại dùng sức day trán, nói với người bên cạnh: “Cậu đi xem chuyện gì xảy ra thế?”

Người kia không động đậy, chỉ ngơ ngác nhìn sau lưng ông ta, không dám chớp mắt.

Có người ở sau lưng ông ta?

Nhưng mà ông ta không hề nghe thấy tiếng bước chân.

Lục Diệc Hồng chú ý đến không biết từ bao giờ mà tiếng động ở xung quanh đã nhỏ đi, nhớ đến chuyện xảy ra mấy ngày qua, sau gáy ông ta chợt thấy lạnh lẽo.

Ông ta căng thẳng liếm môi, hít sâu một hơi định xoay người, lại nghe một giọng nói vang lên từ phía sau ông ta.

“Mấy người không được tháo dỡ chỗ này.”

Là giọng nói của phụ nữ.

Thật dễ nghe, không giống như giọng nói đáng sợ mà ông ta tưởng tượng.

Bây giờ rõ ràng là ban ngày ban mặt, Lục Diệc Hồng nghĩ chắc thứ kia sẽ không dám xuất hiện, ông ta cũng yên tâm, lại thấy một cô gái trẻ đứng ở sau lưng ông ta.

Trong tất cả những người ông ta từng thấy, cô gái này là người xinh đẹp nhất.

Nhưng rất quen mặt, hình như là đã gặp ở đâu rồi thì phải?

Lục Diệc Hồng cảm thán một tiếng, nhưng phản ứng lại rất nhanh: “Cô bé, ở đây là công trường đang thi công, không phải nơi cô nên đến.”

Năm nay ông ta đã hơn bốn mươi rồi, con gái cũng tầm tuổi cô gái này, gọi người ta là cô bé cũng không quá đáng.

Kỷ Hòa nhìn lướt qua mặt Lục Diệc Hồng, đây là một người tốt.

Hiếm khi lại thấy một gương mặt người tốt sáng ngời như vậy.

Giọng nói của Kỷ Hòa cũng dịu dàng hơn nhiều: “Nơi này cũng không phải nơi mấy người nên đến.”

“Cô bé, mảnh đất này đã có người mua rồi, chúng tôi đều là do chủ đầu tư gọi tới, đương nhiên là có thể đến. Còn cô thì đi nhanh đi, lát nữa nơi này sẽ bị phá hủy.”

Lục Diệc Hồng vừa nói, công nhân được kêu đi kiểm tra thuốc nổ lúc nãy đã trở về.

Thuốc nổ đã được kiểm tra xong, không có vấn đề gì, công nhân cũng có thể rút đi, lúc nào cũng có thể nổ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)