Theo như những gì bà Lục nói thì quả thật nơi này đã dùng thôn Cam Tuyền làm trung tâm để tạo ra lời nguyền kia.
Từ đời này sang đời khác, chỉ cần họ vẫn còn mang danh là người của thôn Cam Tuyền thì sẽ không thể nào thoát khỏi nó được.
… Sao lại như vậy chứ?
Lục Ương sững sờ, lắp bắp hỏi: “Không, không thể nào… Cháu chưa từng nghe ai nói đến những chuyện như vậy hết. Không phải cháu đã rời khỏi thôn để đến nơi khác học đại học và nghiên cứu sinh sao? Cháu vẫn chưa bị biến thành bù nhìn đúng không!”
Đáng thương thay cho Lục Ương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây