Anh ta lại quay sang với khuôn mặt căng thẳng, nắm chặt tay của Điền Kỳ: “Nhanh lên, Điền Kỳ, chúng ta phải chạy ngay! Phải rời khỏi đây ngay! Bà của Lục Ương hoàn toàn là một kẻ điên, bà ta biến con người thành bù nhìn, muốn giữ chúng ta ở lại đây mãi mãi...”
Điền Kỳ mơ hồ hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?”
Trì Dật giải thích: “Đêm đó, anh có việc muốn tìm Lục Ương nhưng chưa kịp gặp cô ta thì anh đã gặp bà của cô ta ở ngoài cửa…”
“Anh rất lịch sự hỏi bà ta xem có thấy Lục Ương không? Bà lão không những không trả lời mà còn nhìn chằm chằm vào anh mà lẩm bẩm rằng: Cậu sắp chết rồi, cậu sắp chết rồi…”
“Tất nhiên anh rất tức giận! Tại sao bà ta lại nguyền rủa anh? Nhưng ngay sau đó, anh phát hiện tay chân của mình bắt đầu cứng lại, cuối cùng biến thành một bù nhìn. Bà lão chỉ im lặng nhìn anh, sau đó cười khúc khích.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây