Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 136: -

Chương Trước Chương Tiếp

Hình ảnh lại sáng lên, lần này hiện ra gương mặt của một cô gái rồi đến ao nước.

Bên cạnh ao có không ít người, già trẻ gái trai đều có, mặt ai nấy đều rất căm phẫn.

Tay chân cô gái bị trói trong lồng giam làm bằng trúc.

Miệng cô ta cũng bị khăn bịt kín, chỉ có thể nức nở vài tiếng với một người ở hướng kia, nước mắt cô ta chảy xuống từ khóe mắt. Chuyện làm người ta để ý nhất là bụng của cô ta hơi phình ra, giống như... đang mang thai.

Cô gái muốn nói gì đó nhưng không ai để ý đến.

Hai người hầu to lớn nâng cô ta lên rồi ném vào trong ao.

“Ầm.”

Rõ ràng không có âm thanh nào nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy được tiếng nước vang.

Mặt nước nổi lên bọt khí, rất nhanh sau đó đã yên lặng không một tiếng động.

Lần này, hình ảnh hoàn toàn tối đen.

Cổ Nhân và Lão Hồng xoa xoa mắt, phát hiện vẫn là ao nước khô cạn, bọn họ đào bới hố không có nước chảy ra.

Cái vừa nãy...

Mấy người ở đây đều quay lại nhìn nữ quỷ nằm trong sân.

Nữ quỷ nhìn bầu trời đêm, không biết đang nghĩ gì, đám sương đen núp trên đầu vai của cô ta cũng im lặng.

Tiếng nói của Kỷ Hòa phá tan bầu không khí ngột ngạt.

“Tiếp tục đào đi.”

Cổ Nhân và Lão Hồng nhìn nhau, nghe lời chạy xuống đào tiếp.

Lần này không xuất hiện chuyện kỳ quái gì nhưng đào mãi đào mãi, hình như xẻng đụng phải vật gì cứng, phát ra âm thanh lộp bộp.

Cái gì đây?

Hai người đào lớp bùn đất lên chỉ thấy một mẩu xương cốt trắng xám lộ ra.

Nhìn thấy xương cốt, lông tơ cả hai đều dựng lên.

Đây là mẩu xương người!

Đào một ít lớp bùn đất ở trên đi, rất nhanh đã thấy bộ xương người được bảo vệ hoàn hảo trước mắt mọi người.

[Tự nói: Tôi cược một thanh cay chắc chắn là nữ quỷ đó!]

[Hương thơm trong lều: Không phải chứ, có một thi thể bị giấu trong ao mà lúc trước những người ở đây không phát hiện ra sao?]

[Thổi cây phong: Nếu bọn họ thấy chắc hẳn bị hù chết, mình lại sống ở nơi có thi thể.]

[Phải ngủ hai mươi lăm tiếng: Tôi nghe nói ông cụ Lương rất thích nuôi cá, có phải lúc ông ta ở đây cũng nuôi cá không? Không để ông ta thấy cảnh này sẽ thấy thế nào đây?]

Kỷ Hòa thấy bộ xương người kia, nói: “Đưa xương cốt vào trong sân đi, dán bùa trừ tà tôi đưa cho hai người lên rồi đốt nó.”

Nữ quỷ nhìn xương cốt của mình được lấy từ trong ao ra, từng cái từng cái chất trong sân.

Trong lòng cô ta không có cảm xúc gì.

Chỉ là khi nhìn thấy một hộp sọ nhỏ được lấy ra, tròng mắt cô ta hơi dao động rồi nhắm mắt lại.

Trang Kiến Thanh chú ý tới phản ứng của cô ta, ánh mắt nhìn lại mẩu xương cốt.

Nhớ tới tấm hình lúc trước, anh ta đã hiểu.

E rằng đây là đứa bé trong bụng cô ta.

Trang Kiến Thanh lại nhìn đám sương đen còn chưa thành hình đã chết trong cơ thể mẹ, khó trách trở thành dáng vẻ này.

Kỷ Hòa: “Trang Kiến Thanh, anh có mang theo vật tùy thân nào không?”

Trang Kiến Thanh giật mình, cô biết tên mình sao?

“Vật tùy thân... cái này được không?”

Anh ta chỉ vào tua kiếm treo trên thanh kiếm gỗ đào, hỏi.

Chiếc tua kiếm này anh ta đã đeo khi còn bé, mỗi lần đổi một cây kiếm gỗ đào mới, anh ta đều tháo tua kiếm này xuống rồi đeo lên thanh mới.

“Được.”

Cô muốn vật tùy thân của anh ta làm gì?

Trang Kiến Thanh còn đang thắc mắc thì thấy Cổ Nhân đã đốt bùa trừ tà.

Ánh lửa sáng lên, nữ quỷ nhìn chằm chằm vào đống lửa kia chốc lát, trong mắt không một gợn sóng.

Giống như không phải đốt xương cốt của cô ta vậy.

[Thanh Thanh: Lần đầu tiên tôi thấy cảnh thiêu xương cốt đấy.]

[Dừa quả thật là món ăn ngon: Mà khẩu vị nặng như vậy, quản lý cấp cao không quản sao?]

[Thẩm Hà Chi: Vừa nhìn đã biết bồ là người xem live mới tới Sa Ngư rồi, tuy app Sa Ngư kiểm duyệt nghiêm khắc nhưng cũng không cứng nhắc, cảnh này còn không tính là khẩu vị nặng đâu. Sợ là bồ xem tiếp mấy cảnh nữa thì cảnh nào cũng nặng như thế này thôi.]

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)