Bà Lưu vẫn đứng ở chỗ cũ.
Nhìn bóng lưng dần đi xa của hai người trẻ tuổi này, bà ta vừa lắc đầu, vừa bẩm lẩm ở trong miệng: “Tai hoạ sắp đến, tai hoạ sắp đến rồi…”
Ngày hôm sau, sau khi Lục Ương biết chuyện này, tính tình của cô ấy từ trước đến nay đều rất tốt nhưng giờ lại mắng hai người một trận.
“Đã nói với các cậu là đừng có ra ngoài rồi, sao lại không nghe chứ?”
Điền Kỳ: “Nhưng mà… Rõ ràng ở bên ngoài có người khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây