Ngô Lạc không ý thức được điều gì bất thường.
Cô thậm chí không suy nghĩ kỹ giọng nói này từ đâu đến, chỉ đứng tại chỗ, ngơ ngác lắng nghe.
“Cô ta chẳng cần làm gì, lương một tháng đã gấp ba mươi lần bố mẹ cô; dù vậy, cô đặt đồ ăn giúp cô ta, cô ta cũng không trả tiền cho cô. Người giàu mãi mãi không chê tiền nhiều, sự tồn tại của cô ta là để lợi dụng cô, bóc lột cô.”
“Giết cô ta, giết cô ta. Giết cô ta thì cô sẽ được tự do. Sự bất công sẽ không còn tồn tại, sự bóc lột cũng sẽ không còn tồn tại.”
“Sếp sẽ đứng về phía nhân viên sao? Chỉ cần cô ta còn sống, cô sẽ không thể sống tốt. Cô có muốn ngẩng cao đầu mà sống không?..”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây