Giang Tâm Tiễn thì thầm: “Anh ơi, tương lai của chúng ta sẽ tốt hơn... Đúng không?“.
“Đúng vậy, nhắm mắt lại ngủ đi, ngày mai sẽ là một ngày mới. Đừng khóc vì những bông hướng dương đã vỡ nát nữa...“.
Nói xong, Đỗ Xuyên nhặt lên những cây bút sáp màu rơi dưới đất và rồi dưới ánh đèn mờ nhạt, cậu ấy bắt đầu vẽ vời lên góc tường.
Chẳng bao lâu sau, một bông hoa hướng dương rực rỡ xuất hiện trên bức tường xi măng.
“Em thấy không, anh vẫn có thể vẽ được hoa hướng dương trên tường xi măng mà. Hoa hướng dương có thể nở trên bức tường của cô nhi viện, ánh nắng cũng sẽ chiếu vào chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây