Đỗ Xuyên giữ lấy tay cô ấy, nói: “Em đừng đi.”
Giọng của cậu ấy rất nhỏ, như thể đến nói cũng tốn sức.
“Em mà đến đó, viện trưởng sẽ đánh cả em nữa đấy.”
“Nhưng rõ ràng cậu ấy không làm gì sai, mà lại bị trừng phạt nặng như vậy, em thật sự không thể chịu được...”
“Có rất nhiều chuyện em không thể chịu được nhưng chúng ta có thể làm gì? Chúng ta sống trong cô nhi viện, chẳng khác nào sống nhờ dưới mái nhà người khác.” Giọng cậu ấy ngày càng nhỏ hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây