Phải biết hiện tại cô ấy còn không dám bình luận, chỉ có thể yên lặng xem livestream, sợ mình bình luận sẽ bị người xem trong phòng livestream báo cáo.
Nghe câu trả lời của cô ấy, bão bình luận cũng vui vẻ hơn.
Quy định của app Sa Ngư mọi người đều biết, chỉ có thể đổi ID ba mươi ngày một lần, cho dù có tiền cũng không thể thay đổi.
Đương nhiên cũng có thể xóa tài khoản nhưng app Sa Ngư còn có một quy định ác hơn.
Nếu người sử dụng muốn xóa tài khoản thì phải đợi ba mươi ngày sau mới được đăng ký tài khoản mới!
Ba mươi ngày thì không có cách nào xem livestream.
Chẳng trách “Người may mắn” lại bất chấp nỗi sợ dùng ID này vào phòng livestream.
Kỷ Hòa không rõ các quy định của app Sa Ngư lắm, đọc bão bình luận cô cũng học thêm được một vài điều.
“Người may mắn” tên là Lâm Nghê Hàm.
Cô ấy sảng khoái thanh toán quẻ bói, sau đó nói: “Bây giờ đang nghỉ đông đúng không? Tôi theo bố mẹ về thôn thăm bà ngoại, tiện thể ở lại vài ngày giúp bà trồng rau… Nhưng mấy đêm qua, tôi và bố mẹ gặp phải chuyện kỳ lạ…”
Lâm Nghệ Hàm giống đại đa số người trẻ tuổi bây giờ, buổi tối đều thích thức đêm xem điện thoại.
Đêm đầu tiên ở lại, đồng hồ sinh học của cô ấy vẫn như thường lệ, cô ấy cầm điện thoại trò chuyện với bạn thân, rồi xem những đoạn video ngắn.
Chơi đến hai giờ đêm, cô ấy tính đi vệ sinh rồi đi ngủ.
Ai ngờ vừa đi ra cửa, lại thấy phòng bên cạnh sáng đèn, ánh đèn phòng bên cạnh len qua khe cửa, trong bóng đêm có thể thấy rất rõ.
Lâm Nghệ Hàm không nghĩ nhiều, đi về phía nhà vệ sinh, sau đó cả người cô ấy đều cứng đờ.
Cô ấy nhớ rõ trước khi đi ngủ, bố mẹ đã cẩn thận kiểm tra một lượt, tắt đèn tất cả các phòng.
Huống chi, căn phòng còn không có ai ở, thậm chí còn bị khóa cửa!
Lâm Nghệ Hàm vốn nhát gan, lại gặp chuyện này vào ban đêm, cô ấy sợ đến mức không dám đi vệ sinh, vội vàng chạy đến phòng bố mẹ, đánh thức họ dậy.
Tòa nhà ba tầng này vừa được xây dựng cách đây không lâu, bà ngoại của Lâm Nghệ Hàm ngủ ở lầu hai, cả nhà bọn họ thì ngủ ở lầu ba.
Nhưng bố mẹ Lâm Nghệ Hàm nhìn thấy đèn trong phòng sáng cũng không nghĩ nhiều, nghĩ rằng bọn họ đã bỏ sót nên lấy chìa khóa mở cửa phòng rồi tắt đèn đi. Sau đó Lâm Nghệ Hàm đi vệ sinh xong lập tức về phòng ngủ.
Nhưng ngày hôm sau, chuyện tương tự lại xảy ra.
Hôm qua mở cửa phòng cũng không khóa lại, bố Lâm Nghệ Hàm cho là trò đùa của Lâm Nghệ Hàm liền mắng cô ấy. Lâm Nghệ Hàm không hiểu chuyện gì, cô ấy nói mình không làm.
Tới tối ngày thứ ba, đèn phòng lại sáng.
Lúc này đến lượt mẹ Lâm Nghệ Hàm thấy được, chuyện này đã dọa một nhà ba người phải khiếp sợ.
Lâm Nghệ Hàm nói đến đây, vẻ mặt cũng không giấu được hoảng sợ.
“Chị gái Kỷ Hoa, cô xem có phải trong phòng này có ma không?”
[Cô nhờ ai đó kiểm tra chưa? Xem có phải công tắc đèn có vấn đề không? Hay mạch điện bị lỗi?]
[Cái quái gì chán vậy? Hay là người người nhà cô bật đèn lên? Nếu cô không thức suốt đêm, cô cũng không thấy đâu.]
[Nếu hơn nửa đêm tôi thấy đèn trong phòng vẫn sáng, thật sự cũng bị dọa sợ, dù sao bây giờ tôi cũng chỉ sống một mình!]
Kỷ Hòa trầm tư, cô không thấy trên người Lâm Nghệ Hàm có dấu vết tiếp xúc với quỷ.
Nhưng để bảo đảm an toàn… Cô vẫn bảo Lâm Nghệ Hàm cho xem căn phòng đó.
Lâm Nghệ Hàm đồng ý, có chút lo lắng cầm lấy điện thoại, đi lên lầu ba.
Cô ấy cẩn thận mở cửa, chợt nghe “cạch” một tiếng.
Đèn trong phòng bật sáng trước mặt mọi người!