Suy nghĩ trong đầu vừa thay đổi, Kỷ Minh Vi đã kéo tay áo mẹ Kỷ cười ngọt ngào: “Mẹ ơi, hay để chị con vào đi ~ dù chị con có như thế nào đi nữa, trong lòng con, chị vẫn mãi là người nhà của con mà.”
Mẹ Kỷ đau lòng nhìn con gái mình: “Vi Vi à, con quá tốt bụng rồi.”
“Được rồi, nghe theo con, cho Kỷ Hòa vào đi.”
…
Kỷ Hòa kế thừa ký ức của nguyên chủ, trong mắt cô, mỗi chiếc bàn chiếc ghế trong nhà họ Kỷ đều rất quen thuộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây