Hiệu trưởng liếc sang nhìn Hoắc Ương đang ngồi bên trong quán cà phê, hạ thấp giọng xuống nói.
“Hình như Hoắc Ương này… Có gì đó kỳ lạ thì phải. Nhìn thấy em ấy thì tôi lại nhớ ra một chuyện.”
“Sau khi Ngụy Tử Nghiên chết, Hoắc Ương đã xin lại một món đồ ở chỗ cảnh sát.”
Kỷ Hòa và Thường Gia Ngôn đồng loạt lên tiếng hỏi lại: “Thứ gì thế?”
“Là một chiếc USB. Em ấy nói đó là đồ của mình để ở chỗ Ngụy Tử Nghiên nên cần lấy về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây