Lương Điềm Điềm: “Nhưng anh ta không hỏi xem cậu có thích không mà tự tặng á?”
“Chắc là muốn cho tớ bất ngờ đấy mà. Haiz! Nhưng mà thực sự rất khó để trả hết lại.”
Cô ấy chỉ là một người bình thường, kiếm được mười nghìn tệ là cả một vấn đề.
Tôn Nhã nói rồi chỉ vào cái tủ kính bên cạnh.
“Hai người nhìn đi, trong đó là tất cả túi và quần áo mà anh ta từng tặng tớ. Tớ không dùng cái nào cả, nên muốn bán lại đồ cũ với giá ưu đãi ở chợ hải sản (*) để kiếm thêm chút. Tiếc là dù hạ giá cỡ nào cũng rất ít người muốn mua.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây