“Ối!”
Diêm Lập chỉ mới tưởng tượng đến hình ảnh đó thôi đã cảm thấy khó chịu trong người.
Vương Ma Tử nói: “Tôi vừa nhìn thấy vậy thì đã biết các xác này chết vô cùng thê thảm, oán khí cũng không phải nhỏ đâu! Chẳng trách những đứa trẻ kia khi đến đây bơi lại bị kéo xuống làm đệm lưng, chứng tỏ người này không cam tâm, muốn về lôi kéo người khác chết chung!”
Diêm Lập khó chịu.
“Không thể nào! Chú hai của tôi là người rất tốt, chú ấy không thể làm chuyện như vậy được…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây