“Tôi ăn mặc tằn tiện, khi tốt nghiệp trung học, đã tích cóp đủ năm mươi tệ. Nhưng mà tôi biết, chỉ trả lại đúng năm mươi tệ là vẫn chưa đủ. Trong kỳ nghỉ sau khi kết thúc kỳ thi đại học, tôi đến thành phố kế bên làm việc, cũng ăn mặc tằn tiện kiếm được một số tiền lời.”
“Nhưng ngay khi tôi muốn đưa số tiền này cho bà lão, tôi đột nhiên phát hiện, bà lão ấy không còn xuất hiện nữa! Tôi hỏi người xung quanh, bọn họ đều nói bà ấy đã dọn đi rồi! Tôi không biết bây giờ bà ấy đã dọn đến nơi nào, cuối cùng thì vẫn không thể bồi thường cho bà ấy...”
“Thời gian đã qua lâu như vậy rồi, tôi không biết đại sư Kỷ Hòa có thể tính ra rốt cuộc hiện tại bà lão mắt mù ấy đang ở đâu hay không... Nếu như không tính ra thì cũng không sao cả, chỉ là nhiều năm như vậy rồi, chuyện này vẫn luôn trở thành một cái gai ghim sâu trong lòng tôi, tra tấn đến mức tôi đau đớn không chịu nổi...”
Nhược Thủy Tam Thiên nói xong, nước mắt chảy xuống.
“Tôi đúng là một tên súc sinh, một kẻ nhu nhược mà... Tôi không có can đảm gánh vác sai lầm của chính mình, phải lừa gạt một bà lão cao tuổi, phải bắt bà ấy trả giá thay tôi... Tôi đúng là thứ không ra gì... Tôi xứng đáng xuống địa ngục...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây