Phát Sóng Đoán Mệnh Trực Tiếp: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 102: -

Chương Trước Chương Tiếp

“Ông Mạnh, có phải ông nhìn nhầm người rồi không? Dung Dung không thể yêu sớm được, càng đừng nói đến chuyện nam nữ không nên có đó.”

Ánh mắt Lão Mạnh trở nên phức tạp, bất lực đáp: “Cháu còn nhỏ, có một số chuyện cháu vẫn chưa hiểu được đâu. Loại con trai đó giỏi nhất là rót mật ngọt vào tai người khác, chuyên lừa gạt những cô gái ngây thơ như các cháu vậy đó.”

“Nhưng…”

Tiểu Nguyệt Nha vẫn còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Kỷ Hoà ngăn lại.

Kỷ Hoà liếc Lão Mạnh với ánh mắt lạnh lùng, sau đó nói: “Mẹ em vẫn còn đang đợi chúng ta ở nhà, chúng ta về nhà trước đi.”

Tiểu Nguyệt Nha sững sờ mất một lúc, nhưng lúc nhìn vào ánh mắt hờ hững của Kỷ Hoà thì mới vô thức đáp lại: “Ồ, đúng rồi, thưa ông thưa bà, bọn cháu đi trước nhé.”

Tiểu Nguyệt Nha không hiểu tại sao Kỷ Hoà lại ngăn mình hỏi tiếp chuyện đó, nhưng cô ấy hoàn toàn tin tưởng vào những gì Kỷ Hoà nói.

Lão Mạnh cười ha ha gật đầu: “Vậy hai đứa về nhà nhanh đi.”

Kỷ Hoà và Tiểu Nguyệt Nha đi về phía trước.

Lão Mạnh ở phía sau đứng đó thêm một lúc, sau đó mới nở một nụ cười lạnh lùng rồi chầm chậm đi về hướng khác.

Các tầng lầu của khu dân cư đều rất thấp, phần lớn bức tường bên ngoài đã loang lổ, để lộ ra lớp gạch nung màu đỏ cam ở bên trong.

Trên cánh cửa sắt cũng có rất nhiều chỗ đã gỉ sét, biến thành màu đen.

Tiểu Nguyệt Nha chỉ lên cánh cửa phía trên: “Chị Kỷ Hoà, em mang đồ lên lầu trước, nhà Dung Dung là căn số năm ở trên kia, chị đợi em một chút em đưa chị đến đó.”

Kỷ Hoà gật đầu: “Em cứ từ từ đi, không gấp đâu.”

Đợi sau khi Tiểu Nguyệt Nha lên lầu, Kỷ Hoà nhìn lên căn nhà số năm thì thấy có một người phụ nữ bước từ trong nhà ra, tay còn xách theo hai túi rác.

Thùng rác được đặt ngay trước căn chung cư của Tiểu Nguyệt Nha, trên những chiếc thùng rác màu đỏ vàng lam lục chứa đầy các loại rác, đứng từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi hôi của chúng.

Người phụ nữ đó cầm túi rác bước đến, dường như cũng đã chú ý đến ánh mắt của Kỷ Hoà nên đã ngẩng đầu lên nhìn cô.

Mặc dù giữa họ còn cách một khoảng nhưng Kỷ Hoà lại thấy rất rõ những tơ máu hằn lên trong mắt người phụ nữ đó.

Cô tiến lên trước vài bước, dừng lại trước mặt người phụ nữ đó.

“Chào chị, tôi là Kỷ Hoà, là cô giáo của Dung Dung.”

“Cô… Cô giáo của Dung Dung sao?”

Một tiếng phụt vang lên, túi rác trong tay Lý Thuý Hoa đột nhiên rơi xuống đất.

Túi rác không được buộc chặt nên bung ra, vài chiếc áo dính đầy máu lộ ra khỏi túi rác.

Lý Thuý Hoa liếc mắt nhìn đống quần áo dính máu nằm dưới đất thì con ngươi co rụt lại.

Cứ như bí mật mà bà ta đã giấu diếm bao lâu nay, bí mật không thể cho người khác biết đột nhiên bị phát hiện vậy.

Bà ta vội vàng ngồi thụp xuống, gom những bộ quần áo đó bỏ lại vào trong túi rác, nhưng càng hoảng loạn thì càng làm không xong.

Kỷ Hoà nhìn lên đỉnh đầu của người phụ nữ đó, hai mắt tối sầm lại.

Cô lên tiếng hỏi, giọng nói toát lên sự lạnh lẽo đến thấu xương: “Tôi muốn hỏi chị vài vấn đề liên quan đến chuyện Dung Dung tự sát.”

Hai tay Lý Thuý Hoa run lên bần bật, ngay cả số quần áo kia cũng không thể cầm chắc được nữa, liên tục rơi xuống đất.

“Cô… Cô Kỷ.”

Tiểu Nguyệt Nha bước từ trên lầu xuống, liền nhìn thấy Kỷ Hoà đang đứng trước thùng rác.

Cô ấy tiến lên trước vài bước, vừa định gọi Kỷ Hoà thì đã nhìn thấy người phụ nữ bị Kỷ Hoà chắn mất đang ngồi thụp dưới đất.

Thế nên đã nhanh chóng thay đổi cách gọi ngay.

“Dì ơi.”

Người phụ nữ đó nghe thấy giọng nói quen thuộc thì cuối cùng cũng đứng dậy, miệng mấp máy đáp lại: “Tiểu Nguyệt à… Đây là cô giáo mới đến của mấy đứa đúng không? Hình như trước đây dì chưa từng gặp qua thì phải?”

Tiểu Nguyệt vừa bước xuống lầu thì liếc sang Kỷ Hoà một cái, gật đầu nói: “Đúng thế dì, đây là cô giáo mới của bọn cháu. Cô ơi, đây là mẹ của Dung Dung.”

“Các giáo viên trong trường đều rất quan tâm đến việc Dung Dung gặp chuyện. Từ trước đến nay Dung Dung là một học sinh rất ngoan, bọn tôi cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trùng hợp có thời gian nên tôi mới đến hỏi thăm thử.”

Kỷ Hoà nói tiếp.

Người phụ nữ đó nhìn thẳng vào mắt Kỷ Hoà, sau đó lại vội vàng nhìn đi nơi khác ngay.

Như thể không dám nhìn thẳng vào mắt Kỷ Hoà vậy.

“Chuyện của Dung Dung… Cũng không có gì cả, chỉ là tai nạn ngoài ý muốn mà thôi. Để cô Kỷ phải đích thân đến đây một chuyến như vậy, phiền cô quá rồi.”

“Mẹ Dung Dung à, chuyện này có thật chỉ là tai nạn ngoài ý muốn không thế?”

Giọng nói của Kỷ Hoà bình tĩnh nhưng lại chất chứa một luồng khí thế chất vấn rất mạnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)