Phỉ Thúy nghiêm túc gật đầu, giật giật cánh tay đã bị cào đến mức tê dại, chứng minh nàng cũng không nói dối.
“Từ đâu tới?” Ánh mắt của Phương Thanh Nghiêm lóe sáng, nếu như các muội muội của hắn còn sống, có phải cũng đáng yêu và ngoan ngoãn như vậy.
Có một số chuyện thực sự không thể nghĩ đến, vừa nghĩ đã đau lòng đến mức rỉ máu, cho nên nụ cười của Phương Thanh Nghiêm càng thêm rạng rỡ.
“Hắn ngoi lên từ dưới nước.”
Phỉ Thúy nhìn bạch liên hoa chẳng biết vì sao trong nháy mắt lại trở nên đen mặt, theo bản năng xê dịch mông một chút, đáng tiếc, cánh tay bị kìm hãm, khoảng cách có thể di chuyển thật sự quá ngắn, nhỏ giọng mở miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây