Phỉ Thúy cười, gật mạnh đầu: “Hiểu rồi.”
Bởi vì bị Minh Châu lôi kéo, Phỉ Thúy không đi tìm đám người Tần Lai Phúc ngay, mà nghe lời đợi đến sáng hôm sau, rời giường rửa mặt xong rồi mới cười tủm tỉm chạy về đại phòng.
“Phỉ Thúy, ngươi đi đâu vậy?”
Tần Lai Phúc nhìn phương hướng không đúng lắm, vội vàng hỏi.
“Gia gia, ta đến chỗ đại bá thăm chất nữ.” Lúc Phỉ Thúy nói nụ cười vô cùng sáng lạn, nhưng sắc mặt của Tần Lai Phúc lại nhanh chóng thay đổi, nàng giống như không phát hiện trực tiếp xông về phía tây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây