Mặt hắn đỏ lên nhưng vẫn chuẩn bị theo sau.
“Trừ tiền công!”
Ba chữ này đã đủ để Tần Hữu Lương dừng bước, cũng không phải trong lòng hắn xem tiền công quan trọng hơn việc phát sinh trong nhà, mà chỉ cảm thấy, hai lựa chọn của việc này đều phải xem ý của Khang Bình muốn làm như thế nào?
Hắn cũng không giúp được gì, ngoại trừ khó chịu đi theo, thì về đến thôn tựa hồ cũng không có tác dụng gì.
Nhưng vẫn có chút không phục hô: “Vậy ngươi thì sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây