“Sau đó, một đám người trực tiếp bị bao vây, các chủ tử sợ tới mức không có chủ ý gì, ta không muốn chết, đành phải chạy thôi, làm một hạ nhân, tất nhiên phải cõng chủ tử chạy, hơn nữa nhà chủ tử của ta đối xử với ta thật sự vô cùng tốt.”
“Tốt đến mức khiến ngươi liều mạng.”
“Hắc hắc” Phỉ Thúy cười, “Liều mạng một lần là đủ rồi, hơn nữa, nha hoàn nhà giàu cũng không dễ làm, cho nên khi chủ tử muốn ban thưởng, ta thông minh, trực tiếp đề xuất muốn về nhà.”
Minh Châu không hỏi nữa, chỉ đưa tay sờ sờ đầu của nàng, sau đó, đi tiếp.
Phỉ Thúy bị sờ nhìn sườn mặt của nàng, trong lòng nghĩ, nhị tỷ như vậy cũng rất tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây