“Phụ hoàng, hay ta bảo nương tiến cung.” Bảo Ngọc sụt sịt mũi mở miệng nói.
“Không cần, bộ dáng này của ta, sẽ dọa đến người ta.”
Hoàng đế cười, hắn kỳ thật rất rõ, tất cả cảnh tượng ấm áp mà hắn tưởng tượng, cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, mối liên hệ duy nhất giữa hắn và Phỉ Thúy chỉ có Bảo Ngọc, về phần Phỉ Thúy, e rằng hắn trông như thế nào đã sớm quên mất.
Hắn chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Cứ như vậy cũng rất tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây