“Không được.”
Trần thị lắc đầu, khinh bỉ và ghét bỏ trong mắt mười phần rõ ràng, “Ta tới tìm ngươi chính là muốn nói vài câu với ngươi.”
Nghĩ đối phương thân thể không tốt, cũng coi như là người cùng thôn, Phỉ Thúy quyết định nhịn. Nàng là một hài tử ngoan, kính lão, không so đo với đối phương. “Ngươi nói đi.”
“Phỉ Thúy, ngươi là một cô nương tốt, sau này nhất định có thể tìm được một lang quân như ý, phiền ngươi tránh xa nhi tử ta một chúy có được không?”
Phỉ Thúy phát ngốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây