Bọn họ chỉ có thể nói, quả nhiên không uổng công là nô tài trong hoàng cung thôi sao? Tốc độ mang thức ăn lên chỉ có thể nói là nhanh mà thôi, mới một lúc ấy thế mà cả một bàn lớn sắc hương vị đều đầy đủ món ngon mỹ vị.
Bảo thân vương quả nhiên được sủng ái, mỗi lần gặp, hai huynh muội tựa hồ sẽ đổi mới nhận thức của bọn họ thêm một lần nữa.
“Thơm quá!”
Phỉ Thúy ngửi thấy hương thơm, trong miệng không ngừng tiết ra nước dãi, đã ăn lương khô nhiều ngày như vậy, thật sự hết sức nhớ nhung những món ăn nóng hổi, thơm ngào ngạt này đấy.
Hai huynh muội Lâm Chi Vân nhìn qua, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Bảo Ngọc ôm nhị đệ (ca) vốn nên nằm ở trên giường đi ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây