“Như thế nào?”
Thời gian càng lâu, tâm Bảo Ngọc lại càng là trầm xuống, bởi vì hắn biết điều này đại biểu cho việc Nguyên Hạo càng lúc càng nguy hiểm, rốt cục, lúc Đổng thái y buông lỏng tay ra, Bảo Ngọc vội vàng hỏi.
Đổng thái y thở dài.
Bảo Ngọc cảm giác nhịp tim của hắn đều sắp ngừng lại, đôi mắt trông mong nhìn hắn.
“Vết thương trên người tuy ảnh hưởng đến chỗ yếu hại, nhưng cũng không phải là không thể cứu chữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây