Nghiêm túc suy nghĩ thì lời này của nhị tỷ cũng không sai.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, may là chỉ do nàng tự mình đa tình.
Ngày hôm sau, Phương Thanh Nghiêm đưa theo Trần thị rời đi, cùng với tro cốt chưa bao giờ được chôn cất của cha hắn.
Trong mộ phần ở Tần gia thôn chẳng qua chỉ có mấy bộ quần áo mà thôi, di chúc trước khi lâm chung của cha hắn cũng không phải yêu cầu hắn báo thù, mà là chôn cất cha hắn cùng một chỗ với những thân nhân khác của Phương gia.
Đi tới cửa thôn, Phương Thanh Nghiêm nhìn lại thôn nơi hắn đã sống rất nhiều năm, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa, chẳng biết tại sao, trong đầu thoáng hiện lại là một khuôn mặt có vẻ sợ hãi trong mắt, trên mặt là dáng vẻ đang cố gắng chống đỡ, lộ ra nụ cười vô cùng vui vẻ trước mặt hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây