Minh Châu nhìn nàng, ánh mắt lạnh như băng làm cho Trân Châu rét run toàn thân, tựa như suy nghĩ của nàng đều bị nhìn thấu.
“Nương, nếu không có việc gì, ta đi đây.”
Minh Châu cảm thấy có chút không thú vị, không muốn lãng phí thời gian với hai người này.
“Ngươi từ từ.” Hôn sự của Minh Châu về sau hãy nói, hiện tại quan trọng nhất chính là Trân Châu, Lưu thị vội vàng nói: “Không phải ngươi rất thân với Phỉ Thúy sao? Ngươi đi nói với nàng, để nàng đi nói với gia gia cùng nãi nãi ngươi, đừng để Trân Châu gả cho người chân đất.”
“Ta không làm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây