“Ngươi thích rèm cửa màu gì? Còn có màn, ga giường, chăn, gối nữa.” Phỉ Thúy hỏi.
“Xanh dương.”
Minh Châu phun ra hai chữ, nhìn khuôn mặt ấm áp của tam muội, cũng không từ chối ý muốn giúp nàng tô điểm phòng, chỉ nói thêm, “Ta không thích những thứ quá lòe loẹt.”
“Ừm, nhị tỷ, ngươi yên tâm đi.”
Phỉ Thúy gật đầu, với phong phạm cao lãnh như nhị tỷ, cho dù đầu óc nàng có hỏng cũng sẽ không có khả năng làm cho phòng nhị tỷ trở nên lòe loẹt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây