Phỉ Thúy một đêm không về, cho dù lão tam về nhà nói Phỉ Thúy chơi mệt, nên đã ngủ luôn ở trong khách điếm, hơn nữa lão tam còn trông coi ở trên trấn.
Nhưng đêm qua Tần Lai Phúc vẫn ngủ không ngon giấc, không có tôn nữ bảo bối cười tủm tỉm nói với hắn “Gia gia, ta đi ngủ đây, ngươi cũng ngủ sớm một chút”, khiến hắn cứ cảm thấy thiếu cái gì đó, lăn qua lộn lại trên giường, cũng không biết đã qua bao lâu mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, lúc làm việc cũng không có tinh thần gì, nên đã sớm trở về nhà, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài sân.
Rốt cục, cũng không biết nhìn bao nhiêu lần mới nghe thấy tiếng cười quen thuộc truyền tới, tinh thần Tần Lai Phúc chấn động, vốn còn muốn dùng tư thái của một gia gia, kết quả, sau khi nghe được lời của tôn nữ bảo bối, liền nhịn không được nở nụ cười.
“Gia gia, ta về rồi, ngươi có nhớ ta không? Cả đêm không gặp, ta rất nhớ người.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây