Lâm Nguyên Hạo dùng sức gật đầu.
“Nhị di, người lập tức nói cho hắn biết đi, Nguyên Tử là người tốt.” Bảo Ngọc nói thay huynh đệ tốt nhà mình.
Trong lòng Minh Châu thầm trợn trắng mắt, quả nhiên là nhi tử mà tam muội dạy dỗ, có đôi khi khờ khạo đến mức làm người ta đau đầu, nhưng nàng ấy cũng chắc chắn, Phương Thanh Nghiêm có độc dược như vậy, quả nhiên không đơn giản.
Về phần công tử nhà thừa tướng có quan hệ gì với hắn, cẩn thận nghĩ đến tướng mạo của hai người, trong lòng có một chút chắc chắn, nhưng không nói ra, chỉ cần không uy hiếp đến nàng ấy và người nhà của nàng ấy, dưới tình huống bình thường Minh Châu sẽ không lo chuyện bao đồng.
“Bảo Ngọc, ngươi cũng từng gặp người đó, chính là tú tài duy nhất của thôn chúng ta, Phương Thanh Nghiêm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây