Cửa tiểu viện, đây là lần đầu tiên Bảo Ngọc nhìn thấy nó bị mở ra, “Nương!”
Lời kêu ra khỏi miệng, nụ cười mang theo nước mắt cứng đờ trên mặt, không phải nương hắn.
“Tiểu tam, đi cùng trẫm.”
“Ngươi là ai? Ta không đi, ta muốn ở đây chờ nương ta.” Bảo Ngọc cũng không nhận ra người trước mắt, cũng không đứng dậy từ dưới đất, chờ hồi lâu cũng không chờ được nương, trong lòng hắn lại càng sợ.
“Ta là cha ngươi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây