“Vậy sao?” Phỉ Thúy chăm chú lắng nghe, rồi nói tiếp, “Bây giờ trời nóng, mồ hôi chảy nhiều. Ăn nhiều muối sẽ tốt cho cơ thể.”
“Vâng.”
Bảo Ngọc cho rằng nương sơ ý cho nhiều muối, dùng cớ như vậy để che giấu cho nên nhu thuận gật đầu, hắn cũng không có vạch trần, trong lòng nghĩ : Quên đi, hắn mau lớn nhanh một chút. Về sau có thể chiếu cố nương. Sơ ý một chút cũng không có gì ghê gớm.
Đồ vật để lại cho Bảo Ngọc, Phỉ Thúy đều dùng một cái hộp gỗ để đựng. Đêm hôm đó, nàng cũng không có ghi âm, lục phủ ngũ tạng giống như có ngàn vạn con kiến đang gặm nhấm, cảm giác vừa đau vừa ngứa, làm cho nàng lăn lộn trên giường.
Nàng cảm thấy không thể chờ thêm được nữa, nếu không sẽ không thể trụ được nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây