Nghĩ tới hiện tại, dù ngữ khí rất bình thản, nàng cũng có thể nghe ra sự bất đắc dĩ của đối phương.
Thật sự là giọng của tam muội, Minh Châu nghi ngờ nhìn Bảo Ngọc.
“Sau này ngươi phải kiên cường, bất kể gặp phải bao nhiêu đau khổ đều phải sống thật tốt, mỗi ngày phải ăn cơm đúng giờ, trời lạnh phải nhớ mặc thêm quần áo, chăm sóc bản thân thật tốt.”
Giọng nói trong máy ghi âm rất dịu dàng, nhưng Minh Châu có thể nghe ra nỗi đau đè nén của nàng.
“Bảo Ngọc, sống thật tốt là quan trọng nhất, làm người có đôi khi cần phải mềm mỏng một chút, hèn nhát một chút, nếu như nó có thể giúp cho cuộc sống ngươi dễ chịu hơn một chút, cũng đừng khổ sở cố chấp. Không có gì phải xấu hổ khi phải nhún nhường trước khi nắm chắc điều gì đó. Khụ khụ khụ“.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây