“Ngu ngốc.”
Phỉ Thuý bị lây nhiễm bởi nụ cười của hắn và cũng nở một nụ cười ấm áp.
Minh Châu ở một bên nhìn, tâm lại trầm xuống, nàng đã xác định, người này căn bản đang giả ngốc, nhưng hắn hao tổn tâm tư tiếp cận tam muội như thế, rốt cuộc là vì cái gì?
Buổi tối, vẫn là Bảo Ngọc đưa Phỉ Thúy vào phòng trước, cười nhìn nàng đóng cửa, đứng ở cửa hồi lâu cũng không nhúc nhích.
Quả nhiên, nhị di ban ngày vẫn luôn quan sát hắn đã xuất hiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây