Khi đó, hắn liền cảm thấy bản thân luôn sợ hãi, chỉ có ở trong lòng nương mới cảm thấy an tâm.
Thẳng đến sau khi nương rời đi, hắn chậm rãi trưởng thành, mỗi khi nhớ lại, có rất nhiều dấu vết cho thấy, trong lòng nương kỳ thật cũng rất sợ hãi.
Động tác Phỉ Thúy tới quá đột ngột, khung cảnh quen thuộc làm cho Bảo Ngọc không kịp khống chế cảm xúc trên mặt hắn, hốc mắt cũng đã ướt đẫm, đợi đến khi hoàn hồn lại, cũng cảm giác được ánh mắt dò hỏi đang nhìn mình.
Sau khi ổn định lại được cảm xúc, vừa vặn đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Minh Châu.
Không xong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây