Nằm trên chiếc giường xa lạ, nghĩ đến chuyện nương ngủ cùng một sân với hắn, an tâm nhắm mắt lại, một đêm này bình yên vô mộng, đợi đến khi lần nữa tỉnh lại, bên ngoài đã sáng choang.
Nhanh chóng rời giường, mặc quần áo vào, chạy ra ngoài.
Không thấy được người muốn gặp, ngược lại cô nương đáng ghét kia lại xuất hiện, nương chưa từng nhắc tới nàng ta, chứng minh trong lòng nương nàng ta cũng không quan trọng chút nào.
“Bảo Ngọc, ngươi tỉnh rồi?”
Trân Châu cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây